Chương 2420
Sức mạnh sấm sét chứa đựng trong luồng kiếm khí hấp thụ nguyên khí, cộng thêm nguồn linh lực trào ra từ thế giới nhỏ ở bốn xung quanh, tạo ra một vụ nổ gây sát thương như bom nguyên tử. Sức mạnh sấm sét xuyên thủng mỗi một tế bào trong cơ thể Nachzehrer, phá huỷ từ bên trong.
Hàng trăm người đang ngước đầu nhìn lên trời, chỉ trông thấy cơ thể to lớn của Nachzehrer đang dần tan biến, đầu tiên là đôi cánh, sau đó là tay, rồi chân và cuối cùng là đầu.
Từng tấc cơ thể biến thành tro bụi bay trên trời trước sức sát thương đáng sợ của sấm sét.
Khi chém nhát kiếm này xuống, sắc mặt của Diệp Thiên trở nên tái nhợt đi đôi chút, bước chân cũng có phần lảo đảo. Đây là lần đầu cậu ta dùng tới Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm, mặc dù đã từng suy nghĩ rất nhiều lần về sức mạnh thực sự của thanh cổ kiếm này cùng với cái giá phải trả khi sử dụng nó, nhưng thực chiến xong mới thấy, hậu quả bỏ xa ngoài suy tính của cậu.
Chỉ một chiêu Chân Võ Chi Ý thôi đã hao tổn gần một nửa lượng chân nguyên của cậu, nếu còn ra tiếp một đòn nữa, e là chân lực của Diệp Thiên sẽ bị rút cạn, rơi vào trạng thái kiệt quệ.
Nói cách khác, với thực lực hiện giờ của Diệp Thiên, cậu chỉ có thể chém tối đa hai nhát Chân Võ Chi Ý, một khi vượt ngoài giới hạn này, cậu sẽ rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, thậm chí cơ thể vì không gồng gánh được mà sinh ra hậu quả khôn lường.
Nhưng cho dù như thế, vẻ mặt của Diệp Thiên không biến đổi quá nhiều. Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm càng mạnh, chứng tỏ kẻ địch mà cậu có thế đánh bại sẽ càng mạnh hơn. Đây sẽ là tấm bảo hiểm mạnh nhất của Diệp Thiên.
Một kẻ mạnh như Huyết tổ cũng phải bỏ mạng trước Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm. Trên thế giới này, Diệp Thiên có được tuyệt kỹ như vậy, ít nhất cũng tạo dựng được cho bản thân một danh xưng bất bại.
Đây mới chính là kẻ vô địch thời nay!
“Phụt”, một tia máu bắn ra, cơ thể to lớn của Nachzehrer hoàn toàn biến mất, chỉ để lại một cục thịt màu đỏ máu, cục thịt rung lên dữ dội, phát ra âm thanh tim đập, đây chắc chắn là trái tim Huyết tộc của Nachzehrer.
Chỉ là Nachzehrer chưa từng nghĩ rằng, có ngày mình lại bị một con người đánh cho thần xác tiêu tan, chỉ còn lại đúng một quả tim.
“Còn sót lại một quả tim sao?”
Diệp Thiên cầm cây kiếm cổ bảy sắc cầu vồng trong tay, đặt chuôi kiếm lên vai, ánh mắt nhìn chăm chăm vào cục thịt màu đỏ máu kia.
“Mặc kệ anh là tố tiên của Huyết tộc hay thần linh đương thời, chỉ một nhát kiếm nữa sẽ khiến anh hoá thành tro bụi như người thường mà thôi!”
Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lùng, vừa dứt lời, thanh kiếm cầu vồng lại quét ngang một nhát, vô số tia chớp lại xuất hiện ở khắp bốn phương tám hướng, bao quanh thân kiếm.
Trước khi cơ thể bị tan biến, là một Huyết tổ, Nachzehrer đã đưa hồn phách của mình giữ lại trong trái tim Huyết tộc nên mới có thể sống sót, nhưng khi Diệp Thiên cầm kiếm trong tay, một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm bỗng toả ra, cái chết đang hiển hiện ngay trước mặt, lần đầu tiên Nachzehrer trải nghiệm thứ cảm giác có tên sợ hãi.
“Loài người kia, dừng tay!”
Giọng nói của Nachzehrer vọng ra từ quả tim, mang theo chút gì đó tức giận và không cam lòng.
“Cậu có biết, giết tôi rồi mình sẽ lãnh hậu quả như nào không?”
“Nếu cậu giết tôi, toàn bộ loài người, thậm chí là cả trái đất này sẽ chịu ảnh hưởng, tất cả sinh linh trên hành tinh này đều sẽ bị huỷ diệt!”
“Cậu muốn trở thành tội đồ thiên cổ sao?”