Cao Thủ Tu Chân

Chương 2414




Chương 2414

Thoáng chốc, chiến ý trong mắt cậu càng lúc càng sục sôi, sức bền và sức mạnh thể xác của Diệp Thiên khiến hắn lần đầu tiên cảm nhận được bị đe dọa, hắn có thể tưởng tượng, nếu là Diệp Thiên trưởng thành, tương lai chắc chắn sẽ là một phiền phức khó giải quyết.

Những gì hắn phải làm chính là gi3t ch3t Diệp Thiên từ trong trứng nước, hắn không cho phép bất kỳ mối đe dọa nào tồn tại.

Nhìn thấy một đòn của Diệp Thiên đánh đến, ánh mắt hắn chở lóe lên, sau đó năm ngón tay duỗi ra, móng vuốt bén nhọn tựa như lưỡi đao thần binh, sáng loáng từng điểm hàn quang, lướt qua phía trước Diệp Thiên.

“Vù!”

Tiếng động chợt vang lên, vẻ mặt Diệp Thiên thay đổi, kình lực quyền này của cậu trực tiếp bị đánh vỡ thành hai đoạn, đao khí vô cùng sắc bén chém ngang qua ngực cậu, mang theo cả huyết quang.

Diệp Thiên thét lớn một tiếng, vội lùi về sau, từng vết màu từ trên ngực rơi xuống.

Cậu khẽ cúi đầu, ánh mắt lại thay đổi, chỉ thấy một vết thương chừng nửa thước xuất hiện trước ngực, sâu thấy cả xương, thậm chí cả tim đang đạp cũng có thể thấy được! Phòng ngự tuyệt đối của Phệ Thiên Thánh Thế lại bị phá vỡ trực diện! Cùng lúc đó, trong núi băng nghìn năm ở Tuyết Quốc phương Bắc xa xôi, một bóng hình già nua bị vây trong tuyết đột nhiên mở mắt ra.

Đây là, hơi thờ con dơi hôi thối kia?”

Ngay cả hắn cũng thức tinh rôi sao?”

Ngay sau đó, một tiếng thú gào chấn động đất trời vang lên, chỉ nhìn thấy bóng sói lóe lên, đã biến mất trong hư không!

Trong không trung, máu tươi văng tứ tung, Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lâm Hiểu Nguyễn đều nhìn tất cả mọi chuyện với vẻ khó tin, biểu cảm rất sửng sốt.

Trên ngực của Diệp Thiên có một vết thương sâu đến mức nhìn thấy cả xương, nhìn thôi cũng giật mình, kéo dài từ vai trái kéo tận tới bụng dưới bên phải, miệng vết thương bằng phẳng, từng sợi năng lượng màu máu không ngừng tràn ra từ nơi đó.

Bản thân Diệp Thiên cũng nhíu mày, qua một hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.

Thánh thể Phệ Thiên mà cũng có thế bị phá vỡ bằng đòn tấn công chính diện ư?

Thánh thể Phệ Thiên mà cậu vẫn luôn tự hào, thánh thể Phệ Thiên mà cậu mất bao tâm lực để tu luyện, vậy mà không thể đỡ nổi một đòn đánh của đối phương ư?

“Sao có thể như thế được?”

Cậu khẽ lầm bầm, trong thoáng chốc, cứ đờ ra tại chỗ.

Từ khi ngộ đạo đến nay, bất kể là đối đầu với ai, chưa một ai có thể xé rách hàng ngũ phòng ngự của cậu từ phía chính diện. Bất kế là thể Phệ Thiên ban đầu hay là thánh thể Phệ Thiên ở thời điểm hiện tại, luôn có thể ngang nhiên tiếp nhận đòn tấn công từ đối phương hết lần này đến lần khác. Cho dù là đạn đạo siêu thanh hay ngư lôi từ hàng không mẫu hạm, cậu có thể đỡ được bằng cơ thể mà không tốn hại gì.

Thế nhưng hôm nay, Huyết tộc này, ban đầu vạch ra hàng trăm vết thương trên Phệ Thiên Chi Thể của cậu, bây giờ lại cào rách Thánh Thể Phệ Thiên của cậu, gần như tổn thương tới nội tạng.

Sức mạnh khủng khiếp này lần đầu tiên khiến Diệp Thiên sinh ra cảm giác hoài nghi về năng lực của mình.

Đối thủ như thế, mình có thể chiến thắng được không?

Thấy Diệp Thiên đứng đờ ra tại chỗ, Nachzehrer cũng không vội vã truy kích, ngược lại còn nhìn mọi chuyện bằng ánh mắt khinh miệt. Kẻ địch nào từng đánh nhau với hắn, phàm là bại tướng, cho dù chưa đến mức tử trận, nhưng cũng vì cách biệt tuyệt đối về mặt thực lực mà chất vấn bản thân.