Cao Thủ Tu Chân

Chương 2410




Chương 2410

Nếu không phải Diệp Thiên khiến thuộc hạ của hắn- Huyết Sứ Liên Pháp bị trọng thương, rồi lại phá hủy toàn bộ huyết mạch của Liên Pháp, chẳng khác gì diệt sạch chủng tộc nhất mạch trên địa cầu của hắn, thì hắn cũng sẽ không ra tay mạnh mẽ như vậy, đích thân tự mình đến tìm Diệp Thiên.

Trong mắt hắn, Diệp Thiên chỉ là con kiến nhỏ có thể đè chết bất cứ lúc nào, bây giờ chuyện hắn hưởng thụ chỉ là quá trình giày vò Diệp Thiên đến chết mà thôi, chuyện sống chết của Diệp Thiên cũng chỉ là vấn đề thời gian.

“Ồ?”

Ngay khi hắn vừa dứt lời, đột nhiên vẻ mặt lại thay đổi, vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì hắn nhìn thấy vết thương trên người Diệp Thiên đã khép lại với tốc độ thấy rõ, chỉ mất mười mấy giây, vết thương sâu chừng gần trăm tấc đều đã khép lại, chỉ còn lại từng dấu vết trắng, đến cuối cùng, ngay cả dấu vết trắng cũng biến mất, tựa như chưa từng có những vết thương đó tồn tại vậy.

Diệp Thiên lại không hề bị thương tổn?

“Sao có thể?”

Vẻ mặt Nachzehrer lại thay đổi, ánh mắt lại càng kinh ngạc hơn.

Trong những võ giả trên địa cầu, quả thực có rất nhiều người chuyên tu thân xác, nhưng những thân xác này, cùng lắm cũng chỉ có thể tu đến Tiên Thiên Chi Thể, cũng chính là Thần Ma Chi Khu mà các võ giả thường nói, nhưng Thần Ma Chi Khu này, có cao hơn nữa cũng chỉ có thể chống lại đạn súng bắn tỉa, hoặc là tay không bẻ gãy vàng hay sắt mà thôi, chắc chắn không thể có được khả năng hồi phục đáng sợ như vậy.

Lúc này Diệp Thiên thi triển năng lực khôi phục thân thể, thực sự không hề kém hơn dị năng mạnh mẽ trời sinh của Huyết Tộc bọn họ, thậm chí còn vượt trội hơn, hắn không hề ngờ rằng, trong những võ giả giới thế tục trên địa cầu này lại có người có thân thể mạnh đến vậy.

“Huyết Sắc Man Đà khúc cuồng tưởng sao?

Khá thú vị!”

Diệp Thiên khẽ giãn cổ, nhếch miệng sâu xa.

“Đáng tiếc, đối với tôi cũng chỉ có thể tạo thành vết thương ngoài da thôi, không thể chạm đến căn nguyên thân xác tôi được!”

Vừa dứt lời, Diệp Thiên đột nhiên đạp mạnh chân vào hư không.

Không gian ở vị trí của cậu, ngay khi cậu đạp xuống thì đếu chấn động từng đượt, không khí dưới chân cậu nứt vỡ, thân hình lập tức lao về phía trước, kéo ra vệt khí phía sau, giống như máy bay phản lực vừa bay qua.

“Hừ!”

Ánh mắt Nachzehrer lạnh run, không còn kinh ngạc mà chỉ còn sự lạnh lẽo.

“Vù!”

Hắn khẽ phất đầu ngón tay, lại ấn xuống trên đường máu đỏ.

“Xoẹt!”

Diệp Thiên trên bầu trời, lần này cậu đã nhận ra sự kỳ là từ không gian xung quanh, ngay khi Nachzehrer khẽ phất đầu ngón tay, thì xung quanh có vô số đường máu nhỏ như sợi tóc ngưng tụ thành đao, lướt đến cát ngang trên người cậu.

Nhưng lần này, trên người cậu lại không hề xuất hiện vết máu, trái lại vang lên âm thanh kim loại va chạm, trên người cậu xuất hiện những tia lửa chói lọi.