Cao Thủ Tu Chân

Chương 2378




Chương 2378

“Việc Lâm Hiểu Nguyễn vì muốn tìm một nửa còn lại nên mới tham gia hoạt động ngày hôm nay là thật không?”

“Xin hỏi một chút!”

Giọng nói từ phía sau vọng tới khiến Trịnh Viễn Hoành và Nhân Nhân đồng loạt quay đầu lại.

Nhân Nhân chớp mắt, cô ta thật không ngờ người vừa hỏi lại là Diệp Thiên.

Diệp Thiên mặc kệ cô ta, chỉ nhìn chăm chăm về phía Trịnh Viễn Hoành.

“Anh vừa nói, Lâm Hiểu Nguyễn vì tìm một nửa còn lại mà tới giam gia hoạt động này có thật không?”

Trịnh Viễn Hoành kinh ngạc: “Cậu là…”

Đồng thời cậu ta cũng vô cùng ngạc nhiên, rõ ràng vừa nãy chỉ nói nhỏ với Nhân Nhân mà sao Diệp Thiên lại có thể nghe được chứ.

“Tôi là ai không quan trọng, tôi chỉ có hứng thú với chủ đề vừa nãy của anh thôi!”

Diệp Thiên nói với vẻ thản nhiên, cậu lên tiếng hỏi là vì cảm thấy kỳ lạ.

Khi ở Pháp Bang – chồng chưa cưới của Lâm Hiểu Nguyễn là Hứa Bác Thuần đã thuê sát thủ của La Võng định tấn công cậu nhưng cuối cùng là phải chịu hậu quả về chính mình, trở thành cám bởi chính sát thủ đó.

Nói ra thì Hứa Bác Thuần đã chết, Lâm Hiểu Nguyễn đúng ra đã thoát khỏi sự ràng buộc của hôn ước, nhưng nghe Trịnh Viễn Hoành nói thì có vẻ như Lâm Hiểu Nguyễn vì gia tộc mà thậm chí còn tới tận những hoạt động như thế này để tìm đối tượng kết hôn, bảo đảm sự tồn vong cho gia tộc.

Cậu nhớ rằng lúc rời khỏi Pháp Bang đã dặn dò cô ta nếu như gặp phải chuyện gì không thể giải quyết thì có thể gọi điện thoại cho giam đốc điều hành của tập đoàn Lăng Thiên chi nhánh Kim Lăng. Vấn đề của nhà họ Lâm, với tài lực và nguồn tài nguyên khổng lồ của tập đoàn Lăng Thiên thì chỉ cần giải quyết trong tích tắc. Nhưng Lâm Hiểu Nguyễn không hề liên hệ với tập đoàn mà lại đi tìm đối tượng kết hôn. Chuyện này thật không bình thường.

Trịnh Viễn Hoành cẩn thận đánh giá Diệp Thiên và cảm thấy mình không hề biết người này. Trong giới thượng lưu của Kim Lăng, cậu ta cũng chưa từng gặp qua, rồi lại nhìn cách ăn mặc bình thường của Diệp Thiên thì cậu ta càng tỏ vẻ khinh thường hơn. Biểu cảm lúc này của cậu ta trở nên lạnh nhạt đi nhiều.

“Ồ, ngại quá, chuyện này không thể nói được!’

Đùa nhau chắc, cậu ta đường đường là cậu chủ nhà họ Trịnh, mặc dù chỉ là gia tộc hạng hai nhưng vì cậu ta biết điều, biết giao lưu, biết chừng mực nên mới có duyên với tầng lớp thượng lưu của Kim Lăng, mới có mối quan hệ thân thiết với những cậu ấm số một. Còn người bình thường lấy đâu ra tư cách để cậu ta coi trọng?

Cậu ta nói chuyện với Nhân Nhân như vậy là vì thích nhan sắc của Nhân Nhân, cảm thấy có cơ hội lên giường với cô ta, thứ hai là nhận thấy mối quan hệ giữa Cố Giai Lệ và Nhân Nhân. Thông tin của cậu ta hết sức nhanh nhạy nên biết ngay Nhân Nhân và Cố Giai Lệ là bạn thân trong học viện Nghệ Thuật và như vậy có thể gần gũi hơn với Cố Giai Lệ.

Diệp Thiên còn chưa nói gì thì Nhân Nhân ở bên cạnh đã bước lên và liếc nhìn cậu: “Đây là chuyện của cô Lâm, liên quan gì tới anh, sao anh hóng hớt thế!”

Càng lúc cô ta càng ngứa mắt khi thấy Diệp Thiên. Diệp Thiên đã có vợ, lại còn muốn quàng lấy Cố Giai Lệ, thậm chí còn định nghe ngóng thông tin về công chúa nhà họ Lâm, đúng là đồ tra nam số một.

Diệp Thiên chẳng buồn nhìn cô ta, chỉ quay về phía sân khấu. Cậu vẫn không hiểu tại sao Lâm Hiểu Nguyễn thà chịu hi sinh bản thân đi tìm người kết hôn cũng không gọi điện tới chi nhánh ở Kim Lăng của tập đoàn Lăng Thiên đề cầu xin sự giúp đỡ.