Cao Thủ Tu Chân

Chương 2373




Chương 2373

Nói thẳng ra, những thứ đó Nhân Nhân có thể bỏ qua vì dù sao cũng có khả năng là Diệp Thiên sở hữu học thức hơn người, thế nhưng một câu nói vợ sắp cưới của Diệp Thiên đã khiến cho toàn bộ sự suy đoán của Nhân Nhân sụp đổ. Tất cả chỉ còn lại sự tức giận mà thôi.

“Anh là Diệp Thiên phải không?”

Tôi thật không ngờ Giai Lệ lại nhìn trúng một người như anh!

“Anh đã có vợ rồi, tại sao còn muốn mập mờ với Cố Giai Lệ vậy?”

Anh có biết Cố Giai Lệ coi anh là người quan trọng nhất, ngày đêm đều nhớ tới anh không.

Anh làm vậy có xứng với vợ anh, với Cố Giai Lệ không?”

Lúc này gặp Diệp Thiên, tất cả sự tò mò trước đó của cô gái đều trở thành sự ghét bỏ.

Ngoài vẻ ngoài ra thì Diệp Thiên chẳng có gì đặc biệt, cũng không giàu có, hơn nữa còn bắt cá hai tay. Cô gái thật sự không hiểu, Cố Giai Lệ đường đường là thiên hậu của tương lai tại sao lại không thể quên một người như vậy.

Tiếu Văn Nguyệt đứng bên cạnh không biết giải thích cho Diệp Thiên như thế nào. Cô ta chỉ mỉm cười, cảm thấy thú vị vì từ lúc cô ta quen Diệp Thiên đến giờ, lần đầu tiên cô ta nghe thấy cậu bị người khác chửi là đồ khốn bao giờ.

“Tôi không biết mối quan hệ của cô và Cố Giai Lệ là gì nhưng tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi!”

Diệp Thiên không hề tỏ ra ngạc nhiên: “Nói một cách nghiêm túc thì tôi là anh của Giai Lệ, tôi tới đây thăm cô ấy, điều này với việc tôi có vợ sắp cưới có gì mâu thuẫn sao?”

“Anh sao?”

Nghe thấy vậy thì Nhân Nhân khựng người và cảm thấy nghi ngờ.

Lẽ nào cô gái hiểu lầm nãy giờ? Diệp Thiên thật sự là anh của Cố Giai Lệ, là do cô gái kích động quá nên đã nhận nhầm Diệp Thiên là ý trung nhân của Cố Giai Lệ sao?”

“Không phải!”

Trong nháy mắt, cô gái lấy lại bình tĩnh. Biểu hiện của Cố Giai Lệ dành cho Diệp Thiên không thể nào chỉ là tình cảm anh em đơn thuần được. Đó là nỗi niềm tương tư mà cô gái dành cho người mình thương. Nhân Nhân phân biệt rất rõ.

Trên thế giới này không hiếm những người đã yên bề gia thất nhưng vẫn có sự mập mờ ở bên ngoài, cuối cùng bị phát hiện thì lấy kịch bản là anh em gái. Diệp Thiên lúc này trong mắt Nhân Nhân chắc chắn là một người như vậy

“Hừ, tôi tưởng người mà Cố Giai Lệ nhìn trúng là người tài giỏi thế nào. Thật không ngờ lại là loại người như thế này, thật không xứng với Giai Lệ!”

Nhân Nhân không muốn nhiều lời với Diệp Thiên nữa. Cô gái quay người bỏ đi và mặc kệ luôn cả Tiếu Văn Nguyệt.

Diệp Thiên vẫn vô cùng điềm nhiên. Cậu quay qua nói với Tiếu Văn Nguyệt: “Đi thôi, chúng ta đi gặp Giai Lệ!”

Đối với những lời nói của Nhân Nhân thì cậu căn bản không để tâm.

Tiếu Văn Nguyệt bụm miệng cười. Cô ta cũng không nói nhiều, chỉ dẫn Diệp Thiên vào trong trường.

“Anh đừng để bụng Nhân Nhân, cô ấy là bạn tốt nhất của Cố Giai Lệ trong học viện nghệ thuật Kim Lăng nên mới lo cho Cố Giai Lệ!”

Trên đường đi, Tiếu Văn Nguyệt đột nhiên nhìn Diệp Thiên và mỉm cười.

“Cô cảm thấy tôi có đang quan tâm không?”

Diệp Thiên cười và đi về phía trước. Trên đường đi, cậu lướt qua hàng trăm nam nữ sinh, và trên ngực của những cô cậu này đều dán những dãy số khác nhau.