Cao Thủ Tu Chân

Chương 2364




Chương 2364

“Hôm nay tôi và nhà họ Long kết thành đồng minh, nhưng trước lúc này, tôi còn cần tìm một người trấn giữ nhà họ Diệp giúp tôi!”

Thủ phủ Mộ Dung ở Trung Hải, Mộ Dung Vô Địch mặc trang phục xa hoa, chắp tay đứng trên tầng cao nhất của nhà họ Mộ Dung, quan sát cảnh đêm sầm uất ở Trung Hải.

Ngắm nhìn cảnh tượng ca múa thái bình, xa hoa rực rỡ của thành phố lớn Trung Hải, đáy mắt Mộ Dung Vô Địch lại lộ ra tang thương vô tận, sau lưng ông ta là Mộ Dung Thu Đệ – công chúa của nhà họ Mộ Dung, sắc mặt buồn bã, nghẹn ngào lên tiếng.

“Ông nội, thật sự không còn cách nào sao? Ngày mai ông muốn rời bỏ chúng cháu rồi sao?”

Thân hình cao lớn của Mộ Dung Vô Địch chậm rãi quay lại, ông ta hiền từ nhìn Mộ Dung Thu Đệ, dịu dàng nói: “Thu Đệ, không cần đau lòng vì ông!”

“Năm đó ông vì nâng cao một bậc nên đã cưỡng ép tiến vào vương cấp, tổn thương căn nguyên sinh mạng, bây giờ sinh mạng đi đến cuối cùng, đó cũng là chuyên đã được quyết định từ lâu!”

“Đời này của ông đã đủ huy hoàng rồi, ông không còn gì tiếc nuối, cháu nên cảm thấy vô cùng vinh quang vì điều này!”

Hai mắt Mộ Dung Thu Đệ đẫm nước mắt, lúc này vị nữ hoàng của thế giới ngầm Trung Hải cũng chỉ là một cô gái bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn tuổi thọ của ông nội mình cạn kiệt mà không thể giúp được gì.

Mộ Dung Vô Địch quan sát vùng đất mênh mông này, nơi sâu trong đáy mắt toát vẻ đau thương.

“Nếu như có thể, ông thật sự muốn trải nghiệm xem hoàng cấp là như thế nào!”

“Đáng tiếc, chặng đường phía trước đã kết thúc, ngày mai khi mặt trời mọc, ông chỉ còn là một chiếc đèn cạn dầu!”

Trên mặt ông ta cũng không có nhiều tiếc nuối, đã chấp nhận hiện thực này rồi, nhưng ngay khi ông ta thở dài, đột nhiên có một giọng nói từ bên cạnh truyền đến.

“Mộ Dung Vô Địch, cho ông một lựa chọn, đồng ý che chở cho nhà họ Diệp tôi mười năm, tôi có thể trợ giúp ông, không chỉ chữa khỏi vết thương cũ của ông, còn có thể giúp ông nâng cao một bước, tăng thêm tuổi thọ!”

Mộ Dung Vô Địch và Mộ Dung Thu Đệ khiếp sợ quay đầu, chỉ thấy ở bên cạnh cách đó không xa, chẳng biết lúc nào đã có một thanh niên tuấn tú đang đứng.

“Diệp Đế Vương?”

Hai người đều khẽ giật mình, trên mặt lộ ra sợ hãi.

“Không cần khách sáo gì cả, tôi chỉ cần ông lập tức cho tôi một câu trả lời chắc chắn!”

Mộ Dung Vô Địch nhìn khuôn mặt lạnh nhạt bình tĩnh của Diệp Thiên, tâm cảnh vốn tĩnh lặng như một đầm nước đọng đột nhiên dâng lên vô số gọn sóng, mà sau đó lại hợp thành sóng lớn cuộn trào.

“Chỉ cần Diệp Đế Vương có thể tăng thêm tuổi thọ giúp tôi, Mộ Dung Vô Địch tôi xin thề bảo vệ nhà họ Diệp mười năm, nếu trái lời này, trời tru đất diệt!”

“Rất tốt!”

Diệp Thiên nở nụ cười, năm ngón tay đột nhiên mở ra, một luồng gió bão linh lực cực lớn cuộn trào trước biệt thự nhà họ Mộ Dung.

“Hôm nay, tôi giúp ông tiến vào hoàng cấp!”

“Xoạt!”

Bên trong sân nhà Mộ Dung, khi Diệp Thiên nắm bàn tay lại, một cơn lốc linh khí cao lớn khoảng mười thước đột nhiên dựng lên.