Chương 2314
“Tôi muốn quay về, gặp mặt những người quan trọng trong cuộc đời mình!”
Trải qua một lần sống chết, so với việc tám năm trước, Diệp Vân Long phế võ mạch rồi đuổi cậu ra khỏi nhà họ Diệp, hiện giờ, Diệp Thiên càng hiểu rõ hơn ý nghĩa của mạng sống, càng biết trân trọng những người bên cạnh mình hơn.
Hoa Lộng Ảnh, Cố Mộng Dao, Tiếu Văn Nguyệt, dì Hà, Bành Lượng…
Hình bóng từng người thân một lần lượt xuất hiện trước mắt cậu. Hiện giờ, cậu chỉ muốn nhanh chóng về lại Hoa Hạ để gặp bọn họ, báo một tiếng bình an.
Vừa dứt lời, Diệp Thiên vẫy tay với Long Định Thiên, sau đó lướt nhanh về phía Hoa Hạ.
Nhìn theo vệt sáng xanh đang dần khuất khỏi tầm mắt. Long Định Thiên cảm thán một tiếng:
“Kỷ nguyên mới, chính thức bắt đầu!”
Diệp Thiên xuất hiện ở sa mạc Bắc Phi, dùng chút sức đã phá hỏng toàn bộ cuộc chiến hoàng cấp, đương đầu với năm vị đạt đến cảnh giới truyền thuyết của tiểu thế giới. Mặc dù 308 vị cao thủ có mặt ở đây đều tận mắt chứng kiến chuyện này nhưng không một ai tiết lộ nó ra ngoài.
Lúc này, núi Lục Hoàn ở ngoài thủ độ, một tia kiếm quang giáng xuống, cắt đứt một vùng núi. Một chiếc xe thể thao Lamborghini bản giới hạn đang phi nhanh trên đường bỗng bị cắt làm hai.
Một bóng người tàn tạ bay ra khỏi xe, lăn vài vòng trên đất rồi mới bò dậy.
Cậu ta nhìn tia sáng tím đang đuổi theo phía sau mình, trong mắt hiện lên sự kinh sợ, vội vã chạy vào trong rừng để trốn.
Cậu ta chưa từng nghĩ rằng, một người học võ đạt đến cảnh giới võ tôn, còn là người thừa kế gia tộc VanVleet -một trong những gia tộc tài phiệt của Hợp Chúng Quốc như mình lại bị người khác bám đuổi thê thảm đến mức này.
Nhất là kẻ đuổi giết cậu ta còn là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần.
Người đàn ông chính là VanVleet Doyle. Cậu ta nhìn chằm chằm vào bóng dáng yêu kiều được bao phủ bởi vầng sáng tím nhạt, cho dù tức giận tới mức nào, cậu ta cũng không dám đối đầu trực diện, chỉ biết tiếp tục bỏ chạy.
Cậu ta dùng toàn bộ tu vi của mình để xuyên qua rừng rậm, cố gắng hết sức để thoát khỏi phạm vi cảm nhận của đối phương. Ngay khi cậu ta sắp ra khỏi rừng, một tia kiếm quang bổ xuống, chặt đứt đường đi của cậu ta, mười mấy cây cổ thụ cao to chọc trời bỗng bị chém gãy.