Cao Thủ Tu Chân

Chương 2308




Chương 2308

Gia tộc Ireland là một gia tộc cổ xưa nhất trên thế giới, nếu đi ngược dòng lịch sử, so với bất kỳ thần thoại Hoa Hạ cổ đại hay thần thoại truyền thuyết Hy Lạp cổ đại cũng không hề thua kém.

Ông ta biết rất rõ, cho dù là thần thoại Hoa Hạ cổ đại hoặc là truyền thuyết Hy Lạp cổ, thì đều thật sự tồn tại, mà thiên thần trong đó chính là một nhóm người nắm giữ trong tay sức mạnh siêu phàm, có thể dùng nó chỉ dẫn hoặc trừng phạt thế nhân.

Bọn họ, cũng là một nhóm người tu tiên, chỉ là vì lúc đó mọi người không biết nên gọi bọn họ thế nào, nên mới dùng cách gọi thần linh.

“Neil Woods”, lúc này nên đổi thành Hercules, ông ta cười như không cười nhìn Diệp Thiên, ra vẻ rất kinh ngạc nói: “Không ngờ cậu cũng biết tôi, xem ra truyền thuyết Olympus thật sự được truyền đến rất nhiều thế hệ!”

Ông ta nói xong, ánh mắt lại nghiêm túc, giọng điệu thay đổi: “Nếu cậu đã biết tôi là ai thì nên biết, tôi đại diện cho thứ gì”.

“Muốn giết tôi, cậu nghĩ cậu làm được sao?”

Giọng điệu Hercules vô cùng tự tin và ngang ngược, ban đầu ông ta dựa vào sức mình, xoay chuyển tình thế, cứu vớt thần điện Olympus không bị sụp đổ, đánh bại vô số người khổng lồ tà ác, ngay cả Thần Địa Ngục Hades cũng bị ông ta giẫm dưới chân, chó ba đầu hung dữ của địa ngục bị ông ta giết chết, Thần Chiến trang Ares cao ngạo cũng phải cúi đầu trước mặt ông ta, ông ta tung hoành một đời, nào từng e sợ ai?

“Thần sức mạnh, quả là danh bất hư truyền!”

Vẻ mặt Diệp Thiên không đổi, lạnh nhạt gật đầu: “Tôi không biết những chuyện ông đã làm trong thần thoại Hy Lạp cổ, có phải thật hay không, nhưng không thể phủ nhận, ông là một anh hùng!”

“Nhưng dù có vậy, thì sao chứ?”

Diệp Thiên nâng một tay lên, chỉ thằng vào Hercules.

“Ông muốn đi đâu, tôi cũng sẽ không can dự, nhưng ông gắn liền với thân thể người này, thì hôm nay phải chết!”

“Nếu ông muốn cản tôi, thì dù ông là Thần sức mạnh cũng chỉ có thể chiến đấu một trận mà thôi!”

Giọng điệu Diệp Thiên rất chắc chắn, tuy bình tĩnh lạnh nhạt, nhưng mọi người đều nghe ra được quyết tâm phải giết của cậu đối với Neil Woods.

Các cao thủ đều chấn động, trước đó Diệp Thiên một chọi bốn, ngang tàng quyết đấu với bố bị tu tiên của thế giới nhỏ, bây giờ lại muốn đánh trực diện với thần linh, thế giới này, còn có thứ gì cậu không dám không?

“Gan dạ!”

Hercules mỉm cười, ánh mắt chợt loé ánh sáng khó hiểu.

“Từ khi tôi vô địch thần điện Olympus đến nay, tôi chưa từng nghe thấy có người nào dám thách đấu tôi cả, cả nghìn năm nay cậu là người đầu tiên!”

Ông ta chắp hai tay sau lưng, đưa mắt nhìn lên bầu trời, ánh mắt mang theo hơi thở thần bí tang thương cổ xưa.

“Tôi không biết cậu và Neil Woods có thù hận gì, nhưng ông ta cũng là người hầu của tôi, cũng là đại diện cho tôi ở thế túc này, tôi nhất định phải bảo vệ một mạng của ông ta!”

“Nếu cậu muốn giết ông ta thì dùng thực lực nói chuyện đi!”

Hercules quả thực không hề giống với những đối thủ trước đây Diệp Thiên đã gặp, ông ta không nói dông dài, lúc này một câu vừa dứt, hơi thở đang tăng mạnh, phóng thẳng trời xanh, rõ ràng sánh ngang với đám người Thi Trảm Nguyên, đều có chân lực còn cô đọng hơn cả chân nguyên.