Cao Thủ Tu Chân

Chương 2285




Chương 2285

“Chuyện trên thế giới này, có gì mà Diệp Thiên tôi không dám chứ?”

“Tôi còn không thèm xem cả cái tiểu thế giới này ra gì đấy, lần này bà đã nghe rõ chưa?”

Đối mặt với câu hỏi của Lư Tịnh Trai, Diệp Thiên liền thản nhiên đáp lại mà không hề sợ hãi.

“Tốt, rất tốt!”

Nghe xong, Lư Tịnh Trai giận quá hóa cười, nhưng bà ta không đáp lại, thay vào đó là nhìn về phía Thi Trảm Nguyên.

“Thi Trảm Nguyên, tôi vừa nghe ông nói thằng nhóc này hình như là con trai của Thi Tú Vân, thánh nữ của Tứ Tượng Tông đã phản bội tiếu thế giới đúng không!”

“Nếu đúng như vậy thì nó chính là ngoại lai trong tiểu thế giới, là thứ đáng bị loại bỏ!”

Bà ta lập tức gio ngón tay lên, nụ cười trên mặt tuy dịu dàng nhưng lại lạnh lùng vô tận.

“Vốn dĩ vì mối quan hệ của cậu ta với nhà họ Thi nên tôi mới không ra tay, nhưng cậu ta lại dám làm nhục tất cả các tông môn trong tiếu thế giới, tất cả mọi người đang có mặt đều có thể làm chứng, bây giờ tôi muốn diệt thần hồn và cơ thể của cậu ta, ông sẽ không can thiệp chứ?”

Bà ta cau mày cười, như thể đang nói chuyện với người tình, nhưng những gì bà ta nói ra đều khiến cho tất cả mọi người phải há hốc mồm kinh ngạc.

Thi Trảm Nguyên khẽ cau mày, sau đó nhìn sang Diệp Thiên, giống như nhìn thấy Thi Tú Vânn khi còn bé, trong lòng chợt dao động.

Lần này ông đến thế giới tục, quả thực là do Thi Tú Vân nhờ đến gặp Diệp Thiên, muốn nói cho Diệp Thiên biết về tình hình hiên tai của Thi Tú Vân.

Ngay lúc nhìn thấy Diệp Thiên, ông đã rất ngạc nhiên trước thiên phú của cậu, đương nhiên cũng muốn đưa Diệp Thiên vào nhà họ Thi, ông muốn đối họ cho Diệp Thiên, ai mà ngờ Diệp Thiên lại từ chối thẳng thừng như vậy, thậm chí ngay cả một trưởng bối như ông ấy cũng không xem ra gì, điều này khiến Thi Trảm Nguyên vô cùng bất mãn.

Nhưng bất mãn hay không thì Diệp Thiên vẫn là con ruột của Thi Tú Vân, cũng là huyết thống của ông ấy, nếu Lư Tịnh Trai muốn giết Diệp Thiên thì đương nhiên Thi Trảm Nguyên cũng sẽ không ngồi đó làm ngơ.

Đôi mắt ông hơi nheo lại, nghiêm nghị nói: “Diệp Thiên, rút lại lời cháu vừa nói đi, xin lỗi tiền bối, đế ông có thể giữ an toàn cho cháu!”

“Xin lỗi?”

Nghe xong, Diệp Thiên đột nhiên cười khẽ.

“Ông già, tôi thấy ông già hồ đồ rồi đó!”

“Tôi không tính toán với ông là vì mẹ, nhưng ông làm ơn đứng sang một bên giúp cho tôi!”

Diệp Thiên phớt lờ sắc mặt tức giận của Thi Trảm Nguyên, lập tức tiến lên một bước, đối mặt với Lư Tịnh Trai, vô tư đứng cách bà ta một trăm bước.

“Những người trong tiểu thế giới thực sự cho mình là nhất, nghĩ bản thân là thần à, thật nực cười!”

“Dựa vào bà mà cũng muốn giết tôi ư?”

Vừa dứt lời, hai ngón lập tức tay đan vào nhau, sau đó vuốt nhẹ.

Sắc mặt Lư Tịnh Trai chợt trở nên nghiêm trọng, đồng tử đột nhiên co rút lại, không gian trước mặt bà ta khẽ lóe lên, giống như đang tách rời với mọi thứ xung quanh, một đạo kiếm quang chợt lóe sáng, lúc này bà ta nhất thời không kịp phản ứng, lập tức sượt qua cổ.