Cao Thủ Tu Chân

Chương 2179




Chương 2179

Khi tất cả mọi người cho rằng Mộ Dung Vô Địch sẽ làm khó Diệp Thiên thì Mộ Dung Vô Địch bước tới, chắp tay và cúi người.

“Mộ Dung Vô Địch bái kiến Diệp Thiên nhân!”

Trong nháy mắt, cả hiện trường nín lặng.

“Mộ Dung Vô Địch, bái kiến Diệp thiên nhân!”

Trong khách sạn Trung Hải rộng lớn, chỉ có giọng nói của Mộ Dung Vô Địch vang vọng. Vô số người trợn tròn mắt nhìn ông ấy, chỉ cảm thấy không dám tin.

Nhân vật truyền kỳ của Hoa Hạ, bá chủ số một Trung Hải lúc này chắp tay cúi người. Cảnh tượng như vậy khiến bọn họ không dám tưởng tượng.

Mấy người Lý Nguyên KHải đứng ngây như phỗng, não quên mất luôn việc cần phải nảy số.

Mộ Dung Vô Địch có thân phận như thế nào chứ. Đó là công thần của quốc gia, cho dù là những người trong bộ não nhà nước tới thì cũng phải hành lễ với ông ấy. Vậy mà lúc này ông ấy là cúi đầu trước Diệp Thiên, còn nói là ‘bái kiến’. Chuyện quái gì thế này?

Mộ Dung Đoạn vốn cho rằng dựa vào Mộ Dung Vô Địch để có thể đòi lại công bằng. Nào ngờ, hành động của Mộ Dung Vô Địch đã hủy diệt hoàn toàn hi vọng của cậu ta.

“Không thể nào?”

Cậu ta không hiểu, Diệp Thiên dù mạnh hơn Mộ Dung Vô Địch nhưng cũng chỉ là một chút ít mà thôi, sao có thể khiến Mộ Dung Vô Địch đối xử một cách trọng vọng giống như là vãn bối đối xử với thầy giáo đầy cung kính như vậy chứ?

Lâm Ngữ Băng trợn tròn mắt, tái mét mặt. Cô ta thật không ngờ, bá chủ truyền kỳ của Trung Hải – Mộ Dung Vô Địch lại hành lễ với Diệp Thiên. Điều này khiến cho thế giới quan của cô ta hoàn toàn điên đảo.

Cô ta càng cảm thấy nghi ngờ hơn không biết đây có thật sự là ông cụ Mộ Dung kiêu hùng của Trung Hải không, vì nếu không thì sao một người ở tuổi của Diệp Thiên lại có thể khiến ông ta hành lễ được chứ?

Nhưng quan chức, khách quý xung quanh nhìn thấy cảnh tượng đó thì cũng lồi cả mắt. Mộ Dung Vô Địch ở Trung Hải uy danh hiển hách, ở ẩn hơn hai mươi năm không xuất hiện. Vậy mà khi vừa xuất hiện lại hành lễ với một thằng nhóc chưa tới hai mươi tuổi sao?

Đám đông đang còn cảm thấy nghi ngờ thì Diệp Thiên đã đặt chén trà xuống và lên tiếng.

“Ông là tiền bối giới võ đạo, lại là chiến công của quốc gia, không cần hành đại lễ với tôi!”

Cậu thản nhiên đáp lại, không vì người trước mặt là Mộ Dung Vô Địch mà dao động.

Mộ Dung Vô Địch vẫn giữ dáng vẻ đó, trịnh trọng nói: “Việc học không có trước sau, người đạt được trước sẽ là thầy. Diệp thiên nhân vô địch thiên hạ, đây là hành động mà Mộ Dung Vô Địch nên làm!”

Ông ấy khẽ ngẩng đầu nhìn chăm người thanh niên tuấn tú trước mặt. Đây là lần đầu tiên ông ta gặp Diệp Thiên.

Hai năm trước, Diệp Thiên tung hoành thiên hạ, giết chết Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizou gây chấn động giới võ đạo Hoa Hạ, được Thiên Cơ Lâu xếp vào vị trí số một trong bảng xếp hạng cao thủ. Khi đó ông ấy đã coi Diệp Thiên là một đối thủ đáng gờm và muốn đọ sức với Diệp Thiên một lần.

Nhưng cùng với sự thay đổi của thời gian, ông ấy phát hiện Diệp Thiên thật khủng khiếp, tốc độ trưởng thành giống như tốc độ của hỏa tiễn vậy. Từng thực lực hùng mạnh trên thế giới, từng nhân vật truyền kỳ hiển hách đều bị hạ gục dưới chân của cậu ta.

Cho tới trước đó không lâu. Diệp Thiên đánh sụp viện trọng tài, áp đảo La Võng và giáo triều, được gọi là người số một thế giới thì ông ấy đã hoàn toàn hiểu ra, Diệp Thiên của lúc này đã không còn là đối thủ cùng đẳng cấp mà ông ấy nhận định nữa.

Trước đó Diệp Thiên xếp số một Hoa Hạ, ông ấy còn không bận tâm nhiều, giờ sức chiến đấu của Diệp Thiên xếp hàng đầu cả thế giới thì ông ấy cảm thấy kiêng dè nhưng không hề sợ hãi. Bởi vì thử hỏi bàn về thực lực thì ông ấy cũng không hề kém hơn người đã từng đứng số một thế giới là Gaudreau.