Chương 2153
Diệp Thiên nói xong, gần như chỉ trong tích tắc, Lý Đồng không chút do dự nào đã giơ tay phải lên, chào kiểu quân đội tiêu chuẩn, tư thế đứng thẳng tắp.
“Thành viên khóa hai mươi lăm Nam Long Nhận – Lý Đồng xin chào tổng giáo quan!”
Tuy có khó tin đến mức nào thì một câu của Diệp Thiên đã nói rõ được nguồn gốc và công pháp của anh ta, hơn nữa vẻ bình tĩnh và khinh thường của Diệp Thiên khiến anh ta biết được người trước mặt mình chính là vị tổng giáo quan vô địch thiên hạ của Nam Long Nhận bọn họ.
Cả Tề Văn Long, Tề Phong và Mộ Dung Thu Đệ nhìn thấy cảnh này đều ngơ ngác.
Tề Phong biết rằng Lý Đồng là vệ sĩ riêng của Mộ Dung Thu Đệ, thực lực vô cùng đáng sợ. Anh ta đã từng đấm thủng cửa an ninh đặc biệt, cũng có thể đuổi kịp một chiếc ô tô chạy trên cao tốc. Anh ta đã rất nhiều lần ám sát kẻ địch, bảo vệ Mộ Dung Thu Đệ không chút tổn hại nào.
Tuy anh ta là vệ sĩ nhưng sức ảnh hưởng trong nhà Mộ Dung cũng chẳng kém Mộ Dung Thu Đệ. Hơn nữa anh ta còn là đệ tử dưới tên Mộ Dung Vô Địch, có uy danh nhất định ở Trung Hải.
Nhưng vào lúc này, Lý Đồng lại đột nhiên làm lễ với Diệp Thiên, còn gọi cậu là tổng giáo quan với bộ dáng cung kính nhưng cũng sợ hãi khiến ông ta không tài nào hiểu được.
Lẽ nào bạn cùng phòng của con trai mình thật sự là nhân vật tầm cỡ thế sao?
Tề Văn Long chỉ hơi ngạc nhiên, không biết từ lúc nào mà Diệp Thiên còn có thêm thân phận tổng giáo quan nữa. Còn Mộ Dung Thu Đệ lại vô cùng kinh ngạc.
Ông nội của cô ta đã từng đảm nhiệm tổng giáo quan của Nam Long Nhận. Sau khi Mộ Dung Vô Địch rời đi, Nam Long Nhận gặp phải khó khăn. Cho đến một năm trước đây có một vị tổng giáo quan mới đến vực dậy Nam Long Nhận để cho trong cuộc thi quân đội Hoa Hạ đánh bại được Bắc Long Nhận, giành chức quán quân.
Cô ta biết rằng có thể làm được đến bước ấy thì tân tổng giáo quan Nam Long Nhận tuyệt đối cũng là võ giả có tu vi siêu phàm. Nhưng cô ta cũng chưa từng hỏi Lý Đồng chuyện này, càng không biết tổng giáo quan của Nam Long Nhận là ai.
Nhưng giờ nhìn vẻ mặt của Lý Đồng, cô ta hoàn toàn hiểu ra rồi. Diệp Thiên chính là vị tổng giáo quan thần bí của Nam Long Nhận.
“Không ngờ tổng giáo quan mới của Nam Long Nhận lại trẻ như thế đấy.”
Ngay lập tức cô ta rũ bỏ sự khinh thường Diệp Thiên trong lòng mình. Nếu như Diệp Thiên thật sự là tổng giáo quan của Nam Long Nhận thì cô ta biết rõ mình không thể động vào cậu được.
Diệp Thiên chẳng chút cảm xúc đặc biệt gì với hành động hành lễ của Lý Đồng, nói: “Nếu như cậu đã là thành viên của Nam Nhận Long thì cũng nên biết kỷ luật và chế độ của đội!”
“Bị người khác xúi giục, mưu đồ tấn công tổng giáo quan. Đây được coi là tội gì trong Nam Long Nhận nhỉ?”
Lý Đồng nghe xong, lạnh sống lưng, đầu cúi thật thấp.
Diệp Thiên mang ánh mắt lạnh lùng, giọng nói thì lãnh đạm.
“Tôi để lại Phệ Thiên Luyện Khí Quyết cho Nam Long Nhận là vì sự hưng thịnh của tổ quốc, để mỗi người trở thành thành viên của Nam Long Nhận sẽ có thể nâng trình độ bản thân lên cao nhất, góp sức cho quốc gia!”
“Bây giờ, anh lại dùng võ công để bán mạng cho người khác, trở thành tên côn đồ. Tôi quá thất vọng về anh!”
“Tôi lấy thân phận tổng giáo quan tuyên bố, từ hôm nay trở đi anh hoàn toàn bị xóa tên khỏi Nam Long Nhận. Tên của anh sẽ không xuất hiện trong sổ ghi chép lịch sử của đội viên Nam Long Nhận!”
Lý Đồng nghe xong, toàn thân ngơ ngác, thật sự khổ không nói thành lời.
Sổ ghi chép lịch sử của Nam Long Nhận đều ghi lại tên của từng thành viên của đội. Điều đó đại diện cho niềm tự hào cũng như sự huy hoàng của Nam Long Nhận. Nhưng chỉ với câu nói này của Diệp Thiên, Lý Đồng mất đi tư cách được lưu tên trong sổ sách.