Cao Thủ Tu Chân

Chương 2143




Chương 2143

Cậu ta gật đầu, siết chặt năm ngón tay: “Thứ mình cần không phải là thẳng Diệp Lăng Thiên, mà là được cả thiên hạ”.

Cậu ta vung bàn tay lên, một luồng Sức mạnh bùng phát, kéo điện thoại ở

trên bàn đen.

Cậu ta bấm một dãy số, sau đó lạnh lùng nói: “Truyền lệnh của tôi, bảo tất cả những thành viên cao cấp của Thiên Cơ Minh lò tám giờ đêm nay tập hợp tại “dinh thự Thủy Tinh!”

“Tôi muốn đưa ra quyết định cuối cùng đối với nhà họ Mộ Dung.

Vì bị kích thích từ những việc Diệp Thiên đã làm, Long Đạo Huyền phải tạm thời thay đối kế hoạch đã định ra vào ba ngày sau.

Cậu ta không đợi được nữa muốn quét sạch hết mọi vật cản đế thống trị Trung Hải.

Như thế cậu ta mới có thế tiến đến gần với danh hiệu “người đầu tiên thế giới” này chứ. Bên này Diệp Thiên lại không hề biết đến tính toán của Long Đạo Huyền, lúc này cậu đang tựa vào sofa hưởng thụ phục vụ của Đàm Băng Băng.

Hotgirl Hoa Thanh này cười tươi đẹp như hoa, thận trọng bóc vỏ trái cây, sau đó đưa đến bẽn miệng Diệp Thiên, Diệp Thiên không hề từ chối ăn hết sạch sẽ, không có gì thoải mái hơn được nữa.

Tê Văn Long ở một bên thấy cảnh tượng này cũng cảm thấy ngưỡng mộ, nhưng lại không hề cảm thấy có gì không ốn. Nếu đạt đến cấp bậc như Diệp Thiên, e là cậu ta sẽ biết hưởng thụ, càng ra sức kiêu ngạo hơn Diệp Thiên.

Đàm Băng Băng bón cho Diệp Thiên miêng táo cuối cùng, lúc này trên lầu bỗng vang lên tiếng bước chân vội vã, nhưng thấy Tê Phong vội vàng chạy xuống lầu.

Thấy Diệp Thiên vẫn chưa đi khỏi biệt thự, còn có thêm một cô gái trẻ không quen biết, ông ta lập tức nhíu mày.

“Tiểu Long, chẳng phải bảo con nói vài câu rồi nhanh chóng tiễn bạn con về rồi sao?”

Ông ta quở trách Tê Văn Long, nghiêm nghị nói: “Cô cả Mộ Dung Thu Đệ giờ đã vào đến trong cống khu biệt thự rồi, cô ấy là khách quý hôm nay của nhà họ Tê chúng tôi, cũng là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của nhà họ Tê, không thế đế xảy ra sơ suất được, con biết chưa?”

“Bố, không đến mức đó chứ?”

Sắc mặt Tê Văn Long không có vẻ gì là lo lắng: “Con đã nói rồi, bố đừng cầu xin nhà họ Mộ Dung nữa, có việc gì đã có một mình anh Diệp đây gánh là được”.

Nghe thế Tê Phong tức giận ngực phập phồng lên xuống, chỉ ước gì có thế tát cho thằng con trai “ngu ngốc” này của mình một bạt tai. Đã lúc nào rồi mà còn nói mấy lời phi logic nhưthế, đúng là chẳng biết gì cả.

ông ta vừa định lên tiếng bảo Diệp Thiên và Đàm Băng Băng rời đi thì ngoài cửa vang lẻn tiếng động cơ ô tô dừng ngay trước cống biệt thự nhà họ Tê.

Tê Phong nghe tiếng xe thì lập tức biến sắc, cũng mặc kệ Diệp Thiên và Đàm Băng Băng, đi đến kéo Tê Văn Long đứng lên.

“Cô cả nhà họ Mộ Dung đến rồi, nhanh ra ngoài đón cô ấy với bố”.

Nói rồi ông ta nhìn Diệp Thiên và Đàm Băng Băng.

“Lát nữa hai cháu đừng nói lung tung cái gì đấy, biết chưa?”

Lúc này xe đã dừng ở ngoài cửa, tất nhiên là người cũng đã đến, lúc này mà ông ta đuổi Diệp Thiên và Đàm Băng Băng đi thì chẳng phải đụng mặt rồi sao?

Trong lúc không còn cách nào khác, ông ta chỉ đành bảo Diệp Thiên và Đàm Băng Băng ở lại, chỉ cần Diệp Thiên và Đàm Băng Băng không lên tiếng cũng sẽ không khiến cô cả nhà họ Mộ Dung không vui.