Cao Thủ Tu Chân

Chương 2131




Chương 2131

Diệp Thiên gật đầu: “Có thế bước chân lên bảng đó thì đều là những người có lực chiến đấu cực mạnh của Hoa Hạ và được coi là bảng quyền lực nhất của Hoa Hạ”

“Ồ!”

Tê Văn Long nghe thấy vậy thì tái mặt và kinh hãi

“Vậy Long Đạo Huyền xếp vị trí số một thì có phải là cực kỳ lợi hại không?”

Trong nháy mắt đến cả Tê Văn Long cũng cảm thấy nhụt chí.

Cậu ta biết Diệp Thiên rất mạnh, là một người luyện võ tuyệt thế nhưng cậu ta không rõ về các cấp bậc trong giới võ thuật. Nghe tới việc Long Đạo Huyền xếp số một trong bảng cao thủ Hoa Hạ thì cậu ta chỉ cảm thấy có khi nào là người đó còn mạnh hơn cả Diệp Thiên không?

Nếu đúng là như vậy thì dù Diệp Thiên có đối đầu với Long Đạo Huyền e rằng cũng không thế chiếm ưu thế. Vậy thì những lời trước đó cậu ta nói với Tê Phong, rằng Diệp Thiên có thể dễ dàng giúp nhà họ Tê giải quyết khó khăn chẳng phải là lời nói xuông sao?

Diệp Thiên nhận ra ngay sự lo lắng của Tê Văn Long bèn vổ vai cậu.

“Cậu đừng như vậy. Long Đạo Huyền, tôi không biết là người thế nào nhưng nếu như những gì cậu nói là thật thì vị trí số một trong bảng xếp hạng cao thủ đúng là kiệt xuất và thuộc vào giới thượng lưu của võ thuật rồi đấy!”

Một giây sau, cậu chuyển chủ đề, đôi mắt ánh lên vẻ thản nhiên.

“Nhưng dù có như vậy thì tôi cũng chẳng coi ra gì. Với những người có thực lực thật sự thì bảng danh sách cao thủ này chỉ có thể coi là thứ bậc thấp nhất trong các cấp bậc của giới võ thuật thế giới mà thôi!”

“Nói cách khác, cho dù có gom tất cả những người có mặt trong bảng lại thì cũng không đỡ nổi một chỉ điểm của tôi!”

Tê Văn Long nghe thấy vậy thì tỏ ra vui mừng: “Thật không đại ca?”

“Vậy thì tốt quá. Tôi biết ngay mà, cậu mới là người ngầu nhất!”

Diệp Thiên trừng mắt, tức giận nói: “Bớt nịnh bợ lại, vừa rồi còn làm ra vẻ như chết đến nơi cơ mà. Cậu tưởng tôi không thấy chắc!”

Cậu nói xong thì quay lại dáng vẻ nghiêm túc, lấy điện thoại ra và bấm số

“Long Đạo Huyền không đáng sợ, chỉ là tôi nghi ngờ nên cần tìm người giải đáp!”

Tê Văn Long không hiểu nhưng Diệp Thiên đã gọi điện thoại rồi. Trên đỉnh tòa tháp Minh Châu Đông Phương, ba cô gái xinh đẹp đang đứng ở đài quan sát, nhìn qua ống nhòm ngắm toàn bộ cảnh sắc của Trung Hải với vẻ cảm thán.

Trong ba người này, cô gái đứng giữa có nhan sắc tuyệt trần, nhất là khí chất ngời ngời không vướng bụi trần kia.

Cô gái khẽ dựa vào lan ca, xung quanh có không ít ánh mắt đang đổ dồn về phía mình. Rõ ràng cô gái đã trở thành trung tâm của sự chú ý.

“Băng Băng, cậu càng ngày càng xinh đẹp. Cậu không thấy chứ, có biết bao nhiêu đàn ông đang nhìn cậu kìa. Mắt họ sắp dán cả lên người cậu rồi đấy!”

Một cô gái xinh đẹp bên cạnh bật cười, nói với giọng ngưỡng mộ.

Cô gái xinh đẹp đó có biệt danh Ripper, từng là một trong những hoa khôi của Hoa Thanh và từng làm việc cho La Võng – Đàm Băng Băng.

“Vậy sao?”

“Tôi không thấy vậy!”