Cao Thủ Tu Chân

Chương 2114




Chương 2114

Còn Diệp Thiên cũng chẳng thua kém gì vũ khí hạt nhân nhưng lại chưa từng chần chừ bao giờ. Cậu nói giết là giết, muốn chém là chém, đây mới là điểm khiến người khác sợ hãi.

Diệp Thiên giết Rocks chỉ với một chiêu, mà sau đỏ lại xoay đầu nhìn vẻ mặt tái mét của Mục Thiên Phong.

“Chủ nhân của La Võng à!”

Diệp Thiên nở nụ cười: “La Võng đã từng cử sát thủ đến ám sát tôi nhiều lần, ngay mới hôm qua, còn có sát thủ dùng vũ khí laser đối phó với tôi. ông nói xem tôi phải đối phó với ông thế nào đây?”

Ánh mắt Mục Thiên Phong lạnh lùng và u ám vô cùng. Đối

diện với ánh mẳt của Diệp Thiên, ông ta hít một hơi thật sâu, chân nguyên vừa nổi dậy cuối cùng cũng tan biến.

“Diệp đế vương, tôi nghĩ là cậu hiểu nhầm rồi! Thời gian này tôi đều đang bế quan, chuyện giữa La Võng và cậu không phải ý của tôi!”

Nói xong, bàn tay ông ta nắm lấy, lực hút giữa năm ngón tay bùng nổ. Một người đàn ông trung niên trông xa hoa đứng phía xa nhìn lên đài bỗng biến sắc, bị kéo lên trời bay thẳng vào giữa lòng bàn tay ông ta.

“Chủ thượng, người đang làm gì vậy?”

Người bị kéo lên trời là quản lý của la Võng – Hồ Đức. Hắn vùng vẫy trên không, sợ hãi tột độ.

“Diệp đế vương, đây là kẻ mà trong lúc tôi bế quan làm chủ La Võng. Mọi hành động ám sát mà la Võng thực hiện cũng với chi tiết các nhiệm vụ tiếp nhận đều do một tay hắn quản lý.

Ân oán giữa cậu vòà La Võng đều do hắn mà ra!”

“Hơn nữa theo những gì tôi điều tra được thì sét thủ hôm qua dùng vũ khí laser ám sát cũng là theo lệnh của hẳn ta. Nếu như cậu cố chấp muốn truy cứu thì tôi cũng đã dẫn người đến tận đây rồi.

Cậu cứ hỏi hắn ta xem!

Mục Thiên Phong là chủ nhân của La Võng, đương nhiên cũng là cao thủ thế giới, cỏ thể sánh ngang với Long Hoàng và mười sáu thẩm phán vương. Nhưng ỏng ta không ngu xuẩn tỏ ra kiêu ngạo chút nào.

Uy thế của Diệp Thiên quả thực chấn động, khí thế áp đảo giới võ thuật, thực lực cũng đứng đầu thiên hạ. ông ta tự thấy mình phải nhường Diệp Thiên đến mấy phần.

Với cả những gì ông ta nói đều là sự thật. La Võng trước nay chưa từng có ý định đối địch với Diệp Thiên, chỉ vì Hồ Đức muốn ra oai với thiên hạ, nhất thời nối dã tâm mới quyết định tiếp nhận nhiệm vụ giết Diệp Thiên. Từ đó mới gây ra trận quyết đấu giữa Diệp Thiên và La Võng.

Õng ta xuất quan rồi mới biết việc này, tuy ông ta cảm thấy không ổn nhưng cũng không trừng phạt Hồ Đức ngay lập tức. Giờ phút này Diệp Thiên đang đứng đầu thiên hạ, ông ta không thể gánh được áp lực này nữa.

Tuy La Võng có căn cỡ vững vàng nhưng cuối cùng cũng chẳng thể mạnh bằng viện trọng tài đứng hàng đầu được. Nếu như Diệp Thiên muốn nhằm vào La Võng thì kết cục của La Võng cũng sẽ giống với viện trọng tài, đi tới diệt vong.

“Ồ?”

Diệp Thiên không ngờ rằng Mục Thiên Phong sẽ dứt khoát đến thế. Ông ta ngay lập tức lôi ra tên đầu têu vụ việc này. Cậu lại có thể nhìn rõ Mục Thiên Phong tuy có chút tính toán nhưng cũng không đến mức nói dối.

Cậu quét mắt nhìn Hồ Đức, không có bất kỳ động tác nào. Thế mà giây sau quanh người Hồ Đức đã bị một ngọn lửa bao phủ.

Mục Thiên Phong vội rút tay về, còn Hồ Đức đã hóa tro bụi trong ngọn lửa kia, không đế lại chút tàn tích nào.