Chương 1996
Diệp Thiên cười lớn, đột nhiên tung ra một đấm.
Cú đấm này, từ thấp lên cao, đánh thẳng vào trung tâm ấn ánh sáng đang che trời này.
“Keng!”
Giống như chuông lớn bị gõ vang, âm thanh vọng khắp đất trời, thần ấn khổng lồ kia bị Diệp Thiên đấm đẩy lên trên.
“Sức mạnh thật lớn, chẳng lẽ Diệp Lăng Thiên này cũng chủ yếu tu luyện vào cơ thể giống Long Quỷ Thượng Sư?”
Thần ấn bị đánh bay lên, sắc mặt Luân Hồi Trí Giả lập tức lộ đầy kinh ngạc.
Hắn thúc giục thuật pháp, thi triển thần ấn thần thông, thần ấn đánh xuống, dù là tòa nhà cao chọc trời cũng có thể
bị san thành đất bằng, mà Diệp Thiên chỉ tùy tiện đấm một cú đã có thể đánh bay nó, rõ ràng sức mạnh cơ thể cậu đã đạt đến cấp độ có thế đấu với pháp thuật thần thông rồi.
Trong những người bọn họ quen biết, cũng chỉ Long Quỷ Thượng Sư có khả năng này.
“Hay cho Diệp Lăng Thiên, trái lại tôi cũng muốn nhìn xem cơ thể cậu có thật sự đạt đến cảnh giới Tiên Thiên Bảo Thể hay không!”
Long Quỷ Thượng Sư thấy vậy, trong mắt đong đầy ý chí chiến đấu, thân hình thoắt một cái, vượt qua cả tốc độ âm thanh, xuyên thủng không gian, vọt đến bên cạnh Diệp Thiên.
“Tam Hồn Long Quyền!”
Hắn tung ra một cú đấm, sức mạnh nắm đấm chia làm ba đoạn, sau đó lại chia thành chín khúc, một khúc lại mạnh hơn một khúc, đến khúc cuối cùng, sức mạnh nắm đấm kinh người do cơ thể hắn bộc phát ra đã ngưng tụ đến cực điểm, thấp thoáng hiện ra đầu một con rồng lớn.
“Rống!”
Tiếng rồng gầm vang vọng chân trời, Diệp Thiên giẫm về sau một bước rồi giơ nắm đấm tay phải lên, như dây cung kéo căng, sau đó bạo phát mà ra.
Nắm đấm này của cậu cũng là từ sức mạnh cơ thể, nắm đấm hai người đã chạm vào nhau.
“Rầm rầm!”
Không gian xung quanh lập tức sụp đổ, một bóng người ôm cánh tay bay ngược về đằng sau, đúng là Long Quỷ Thượng Sư.
Còn Diệp Thiên thì không hề nhúc nhích, khí thế toàn thân cô đọng, đột nhiên hét lớn.
“Cho rằng tu thành Tiên Thiên Bảo Thể là có thể thắng tôi sao? Sức mạnh cơ thể của ông vẫn kém xa tôi, vậy mà cũng dám bêu xấu trước mặt tôi?”
“Người tiếp theo!”
Tiếng quát của Diệp Thiên vang lên tận trời, trong khoảnh khắc Long Quỷ Thượng Sư bị đánh lui, hai chân Oda Yuki đạp lên tơ lụa, ánh sáng nhiều màu bay khắp không trung, sau đó tơ lụa chia ra làm sáu, ánh sáng lại càng thêm rực rỡ, tạo thành một dải cầu vồng nhiều màu.
Giây phút cầu vồng nhiều màu hiện ra, đột nhiên âm thanh sóng biển dập dềnh vang vọng trong tai mọi người.
Diệp Thiên hơi nghiêng đầu, chỉ thấy bỗng dưng trên chín tầng trời có vô số nước biển tụ lại, hình thành một thác nước ngập trời, sau đó ập xuống đầu Diệp Thiên.
“Thủy Hình Trấn Hồn Thủ!”
Cô ta yêu kiều hô lên một tiếng, năm ngón tay cong lại, nước biển ngập trời hóa thành một bàn tay nước khổng lồ sâu thẳm, rầm rầm đè xuống.