Cao Thủ Tu Chân

Chương 1969




Chương 1969

Đòn tấn công của Diệp Thiên bị chặn, không buồn không vui, chỉ là rút tay phải về, sau đó đột nhiên đánh ra từ phía bên cạnh.

Một quyền khổng lồ bao phủ lấy ngọn lửa sáng rực phóng ra, đánh về phía Võ Đằng Nguyên.

Võ Đằng Nguyên được thần Gaya chiếm hữu, ánh mắt xanh lam để lộ vẻ kinh sợ, lập tức chân nguyên lạnh băng ngưng tụ quanh người, hóa thành từng lớp ngăn bằng băng, chỉ muốn ngăn lại

đòn tấn công này.

“Bình bịch!”

Hàng loạt tiếng nố lớn vang lên, Diệp Thiên chỉ đánh ra một quyền, nắm quyền với ngọn lửa cứ như vào chỗ không người, khiến từng lá chắn bằng băng tan chảy, cuối cùng đánh mạnh vào ngực Võ Đằng Nguyên.

‘Phù!

Võ Đằng Nguyên lại phun ra máu tươi, bị một quyền đánh bay ra cả trăm trượng, ngực đã bị cháy đen một mảng, thấp thoáng có thế nhìn thấy nội tạng bị cháy đen bên trong.

Thần Thiên Chiếu và Liệt Khẩu Nữ vẻ mặt kinh sợ, thoáng chốc đều quên mất phải ra tay.

Diệp Thiên chỉ trong thoáng chốc đánh bại hai vị quỷ thần, khiến bọn họ hoàn toàn kinh sợ.

Thần Thiến Chiếu có lai lịch lão làng nhất trong bốn vị quỷ thần, ánh mắt khẽ sáng lên, chân đột nhiên lùi một bước, mớ miệng chân thành nói: “Diệp Lăng Thiên, bản thân cậu và ba vị quỷ thần chúng ta còn lại đều không có thù oán, tất thảy ân oán đều là do cậu và thần Gaya!”

“Lúc trước bốn người chúng tôi ra tay vây giết cậu, quả thực có phần lỗ mãng, tôi thay mặt bốn đại gia tộc thần thị, tạ lỗi với cậu, cậu lập tức đưa người rời đi, ân oán giữa chúng ta sẽ xóa bỏ mọi thứ, tôi cũng cam đoan với cậu, từ nay về sau, thần Gaya sẽ không có liên

quan gì đến cậu nữa, thế nào?”

Hắn đã không còn muốn tiếp tục đấu với Diệp Thiên nữa, tu vi chân nguyên của Diệp Thiên không đến vương cấp, nhưng sức chiến đấu bộc phát ra so với nhiều hoàng cấp khác còn kinh khủng hơn nhiều, hắn không nắm chắc, không biết rốt cuộc Diệp Thiên còn có bao nhiêu chiêu bài.

Rất nhiều võ giả Đảo Quốc đều nhìn nhau, vẻ mặt hoảng sợ ngạc nhiên.

Sức chiến đấu của Diệp Thiên, vậy mà đáng sợ đến như vậy, ngay cả tứ đại quỷ thần cũng phải mềm mỏng, nhân nhượng vì toàn cục sao?”

“Ồ?”

Diệp Thiên nghe vậy, khẽ cười châm chọc.

“Lúc trước, khi các người muốn bốn người vây giết tôi, sao không nói mấy lời nay?”

Cậu siết chặt nắm đấm, khớp xương kêu vang không ngừng.

“Bớt nói nhảm đi, hôm nay chính là ngày bốn đại quỷ thần các người bị tiêu diệt!”

Thần mang lại lóe lên trong mắt cậu, ngọn lửa trong lòng bàn tay bùng lên, tay còn lại hơi cong lại thành trảo, rõ ràng là muốn đánh với tứ đại quỷ thần đến chết mới thôi.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đừng có quá đáng, chúng ta đã nói cứ bỏ qua như vậy, tại sao còn muốn hung hăng ép người?”

Ánh mắt thần Thiên Chiếu nặng nề, trầm giọng nói.

“Yên tâm, đợi tôi tiêu diệt toàn bộ, cũng sẽ tạ lỗi với các người sau!”

Diệp Thiên nhếch miệng cười, vẻ mặt không hề có độ ấm gì, cậu vừa dứt lời, một luồng sức mạnh kinh khủng đã bật ra, đền thờ Gaya cùng với núi Thiên Lâm phía sau đều rung chuyển, mây trên trời thoáng chốc cũng bị khí thổi bay.