Chương 1944
“Từ ngày hôm nay, tôi là cô, cô chính là tôi và chính là thần Gaya”.
Trong không gian, cơ thể người con gái với ánh sáng màu lam lạnh giá lơ lửng trong không trung, ngôn ngữ cổ xưa của Đảo Quốc được phát ra từ miệng người này.
Người này chính là thần Gaya và từng là thần bảo hộ của gia tộc Võ Đằng, là một trong tứ đại quỷ thần của Đảo Quốc. Không ai biết được lai lịch thật sự của cô gái, và cũng rất ít người biết người này là nam hay nữ, chỉ thấy tương truyền rằng người này sống ở núi tuyết, vẻ ngoài tuyệt diễm, thích hấp dẫn đàn ông một mình đi vào vùng núi và rồi tới một vùng hoang vắng tĩnh lặng và hôn anh ta.
Nụ hôn sẽ hóa linh hồn của anh ta trở thành dinh dưỡng cho cô gái.
Cũng có lời đồn rằng, cô ta từng gặp một người đàn ông và cam tâm tình nguyện yêu người này, quyết định từ bỏ tất cả sức mạnh của mình, nguyện làm vợ của người đàn ông kia nhưng kết quả cô ta bị người đàn ông nghi ngờ và bị người đàn ông dùng búa giết chết, cuối cùng nối oán hận của cô ta hóa thành lời nguyền không thể hóa giải và giết chết VÔ số linh hồn vô tội.
Những lời đồn như vậy được lan truyền khắp nơi ở Đảo Quốc nhưng chỉ có người vừa rồi của gia tộc Võ Đằng mới biết, thần Gaya thật ra là bị thương nặng khi gặp phải đối thủ trong cuộc chiến vương cấp hàng trăm năm trước. Vì vậy vị thần này luôn dùng linh thể lưu lại trong bức tượng và bị phong ấn ở đây quá lâu.
Trong giai đoạn này, gia tộc Võ Đằng đã tìm không ít những cô gái của Đảo Quốc, thậm chí là những cô trinh nữ chỉ với hi vọng có thể trở thành linh hồn tiếp dẫn và sử dụng chung cơ thế với thần Gaya khiến cho thần Gaya có thể sống lại một lần nữa, khiến cho gia tộc Võ Đằng quay lại thời kỳ sức mạnh đỉnh cao.
Nhưng điều đáng tiếc là trải qua hàng trăm năm bọn họ vẫn không thể tìm được một linh hồn trung gian nào phù hợp với linh thể của thần Gaya, những người bị thần Gaya mượn thân thì đều có tinh thần không đủ mạnh, đến cuối cùng bị cạn kiệt sức lực mà chết, không thể khiến cho thần Gaya ở lại thế gian trong thời gian dài nên đành phải quay lại bức tượng thần tĩnh tu thêm.
Truyền nhân của nhà Võ Đằng thế hệ này là Võ Đằng Tử Anh cũng đã tìm được một thời cơ thích hợp và gặp được Cố Giai Lệ.
Cô ta mang theo pháp khí tìm kiếm linh môi, khi gặp được linh môi tương ứng thì pháp khí sẽ phát ra các mức độ ánh sáng khác nhau. Khi cô ta gặp Cố Giai Lệ thì pháp khí này đã phát ra luồng sáng mạnh tới mức trước giờ chưa từng có. Thế là cô ta khẳng định Cố Giai Lệ chính là linh môi phù hợp nhất với thần
Gaya.
Trong lịch sử của gia tộc Võ Đằng, bọn họ chưa bao giờ gặp linh môi nào mà có độ phù hợp lớn như vậy. Võ Đằng Anh Tử không chút do dự, lập tức báo cáo cho bố và các vị trưởng lão, sau đó lập tức dụ Cố Giai Lệ tới khu vực thần đàn.
Cả gia tộc Võ Đằng đều kinh động vì điều đó bèn vội vàng tổ chức nghi lễ truyền linh môi để thần Gaya có thể sống lại.
“Đại nhân Gaya, cung kính mừng người quay trở lại”.
Một người đàn ông cao to mặc võ phụt chắp tay sau lưng trông vô cùng ngạo nghề nhưng khuôn mặt thì chứa đựng sự tôn sùng. Khi thần linh Gaya xuất hiện thì người này khẽ cúi người với vẻ mặt chân thành.
Mười hai trưởng lão còn lại của gia tộc Võ Đằng cũng khẽ cúi đầu, trong lòng đều dấy lên sự kính nể. Thần Gaya chính là quỷ thần bảo hộ của gia tộc Võ Đằng, sự hiện diện hay không hiện diện của thần Gaya là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
“Võ Đằng Nguyên, chuyện này làm tốt lắm, cơ thể của cô gái này hoàn toàn phù hợp với linh thể của tôi, chỉ cần ám lên người cô ta thì trong vòng ít nhất 100 năm tôi có thế không cần phải lo lắng về vấn đề linh môi nữa. Thực lực của tôi cũng có thể hồi phục tới 8 phần rồi!”
Thần Gaya khẽ gật đầu, đây là những tín đồ trung thành nhất của cô ta. Cô ta bật cười với những người này.