Cao Thủ Tu Chân

Chương 1887




Chương 1887

“Kiếm Hàm Quang này từ thời Hán Sơ đã mất tung tích rồi, không ngờ lại nằm trong tay ông tổ nhà họ Cận!”

Ngụy Phó ngạc nhiên trong lòng.

“Diệp Lăng Thiên, người xứng đáng dùng kiếm đấu một một với tôi, từ trước đến nay, trong hai trăm năm nay cũng không quá ba người, một người là Hồng Nhật Pháp Vương Tây Tạng, một là Vua Sa mạc Ai Cập cổ Thánh La Địch Tư!”

“Còn cậu, là người thứ ba, cho dù hôm nay có chết trận, cậu cũng đủ kiêu ngạo với đời rồi!”

Cận Vô Trần cầm Hàm Quang, tựa như kiếm thần đương thời, khắp người đều tản ra kiếm ý sắc bén vô song, như thể chia cắt cả bầu trời vũ trụ, so sánh Kiếm Thánh Đảo Quốc gì đó với ông ta, chẳng qua cũng chỉ là kiến bên đường mà thôi.

Diệp Thiên không hề ngạc nhiên, ngay từ lần đầu gặp mặt, cậu đã biết vị cao thủ hoàng cung thời Tiền Thanh này chính là một kiếm tu tuyệt thế vô song đương thời.

“Quân tử không tranh, hư không tuyệt ảnh chém!”

Cận Vô Trần không nói nhiều, Hàm Quam trong tay chém ngang ra, giống như chỉ cầm mỗi chuôi kiếm, thoạt nhìn vô cùng kỳ lạ, nhưng kiếm thế bao trùm cả đất trời đã tích tụ ở trước người ông ta.

“Xoẹt!”

Ông ta vung cánh tay, chém ngang một kiếm, chỉ nhìn thấy kiếm quang lóa mắt, trước mắt mọi người, một luồng ánh sáng chém ngang giữa đất trời hướng về phía Diệp Thiên.

Kiếm quang vốn chém ngang nhưng sau khi lướt ngang hơn mười trượng thì đột nhiên lại dựng thẳng, chém xuống đầu Diệp Thiên.

Ánh mắt Diệp Thiên chạt lóe lên tia kiếm quang, cậu đã có thể cảm nhận được kiếm ý tiến vào cơ thể, dù với sức mạnh thân xác cậu thì trên da vẫn có cảm giác đau đớn khi bị rạn nứt.

Cậu không hề lùi lại, mà hai tay tạo thành kiếm quyết, vẽ ra một đường trên không phía trước.

“Xoẹt!”

Giữa không trung chợt xuất hiện kiếm quang, rộng khoảng hơn mười trượng, một kiếm này không có bất kỳ kiếm kỹ nào cả, chỉ đơn thuần là dùng kiếm khí chân nguyên, va với chiêu thức của Cận Vô Trần.

“Keng keng!”

Hai luồng kiếm mang va chạm, Diệp Thiên trong không trung liên tục giẫm chân, lùi về sau, cánh tay run rẩy.

Cận Vô Trần lại không hề động đậy, chân sải một bước lại xuất hiện trên đầu Diệp Thiên, ánh mắt chợt lạnh băng, kiếm Hàm Quang trong tay bừng bừng sát khí.

Quân tử không tranh, hàm quang vô hình, tọa vong vô tâm!

Đây là bí quyết bản chất của Hàm Quang mà ông ta có được từ khi có Hàm Quang, ba bí quyết hợp làm một, đây mới là kiếm kỹ Hàm Quang mạnh nhất.

Chiêu kiếm quyết tuyệt chém vào hư không vừa nãy chẳng qua chỉ là kiếm thứ nhất thôi.

“Xoẹt!”

Khí thế trên người Cận Vô Trần sôi sục, kiếm Hàm Quang vô hình vô ảnh, ông ta lại chém ngang một kiếm.

“Hàm Quang vô hình, cắt sông núi!”

Kiếm mang tăng mạnh, xuyên qua không gian, khiến không gian vỡ nát, vô số nguyên khí đất trời bùng nổ khiến kiếm mang càng lúc càng mạnh mẽ, song biến bị kiếm khí tác động tựa như nước đun sôi trào, bọt khí cuồn cuộn.