Cao Thủ Tu Chân

Chương 1876




Chương 1876

Nhiếp Hoa quay đầu lại, cảm thấy vô cùng vui mừng, người lên tiếng chính là Vi Lạc.

Người có thực lực tuyệt thế đáng sợ này chịu ra tay thì xem ra Diệp Thiên dù có ba đầu sáu tay cũng sẽ chết chắc.

Diệp Thiên dựa vào ghế, hai tay gác sau đầu.

“Mau lên, chúng ta hãy đi tìm Ngụy Tử Phó, cậu ấy sẽ nhờ ông cậu ấy giúp anh!”.

Xe taxi đến trước nhà họ Ngụy, Nhậm Uyển Doanh không rời tay khỏi Diệp Thiên, sốt ruột kéo cậu vào biệt thự.

Diệp Thiên cảm thấy bất lực, khi người phụ nữ này kiên cường thì đúng là không thể ứng phó.

“Cậu Phó, xin cậu mau giúp anh ấy đi, hãy nhờ ông cậu giúp anh ấy!”.

Ngụy Tử Phó và Uông Lạc Đan đang ngồi ở trang viên của nhà họ Ngụy, Ngụy

Hải và Ngụy Duệ cũng ở đây. Nhậm Uyển Doanh và Diệp Thiên vừa tới nơi, cô ta đã nài xin Ngụy Tử Phó.

Ngụy Tử Phó trịnh trọng gật đầu, nhìn sang Diệp Thiên: “Anh Thiên, anh yên tâm, tôi đã nói với ông nội rồi. ông ấy nói chuyện này để ông ấy xử lý, bảo đảm anh bình an vô sự!”.

Diệp Thiên cười thầm trong bụng, chỉ đành phối hợp gật đầu.

Ngụy Phó biết rõ thân phận của cậu hơn ai hết, đương nhiên ông ta biết cậu giết chết Nhiếp Vân Hồ và Cận ức Trần, không ai có thể làm gì được cậu.

“Anh Thiên, anh đợi ở đây đợi đã nhé, ông nội nói lát nữa ông ấy sẽ ra mặt!”.

Ngụy Tử Phó gọi Diệp Thiên ngồi xuống. Những người khác của nhà họ Ngụy đều có vẻ mặt nghiêm trọng, tâm sự nặng nề, nhưng Diệp Thiên là nhân vật chính lại ngồi ăn bánh gato, giống như không để ý.

Nhậm Uyển Doanh đứng ở bên cạnh, một cánh tay thon dài đột nhiên đặt lên vai cô ta.

Cô ta quay đầu nhìn, kinh ngạc kêu lên: “Cô Kỷ?”.

Người đến chính là ngôi sao nổi tiếng Kỷ Nhược Tuyết. Cô ấy mỉm cười, khẽ giọng hỏi: “Nghe nói anh ấy đã giết cậu hai nhà họ Nhiếp và Cận ức Trần của nhà họ Cận sao?”.

Nhậm Uyển Doanh gật đầu, không che giấu vẻ lo lắng trong mắt.

Nhìn biểu cảm của Nhậm Uyển Doanh, Kỷ Nhược Tuyết nở nụ cười trấn an.

“Cô đang lo cho anh ấy à? Cô thích anh ấy sao?”.

Nhậm Uyển Doanh sững sờ, mặt đỏ lên, nhưng vẫn dũng cảm gật đầu.

Kỷ Nhược Tuyết vỗ nhẹ lên vai Nhậm Uyển Doanh, lắc đầu: “Cô đừng lo lắng quá, anh ấy sẽ không có chuyện gì đâu, năng lực của anh ấy vượt xa sức tưởng tượng của cô”.

Nhậm Uyển Doanh hoang mang. Kỷ Nhược Tuyết nói một cách nghiêm túc, không giống giả, nhưng cô ta lại không tưởng tượng được, ai có thể động vào cậu hai nhà họ Nhiếp và người thừa kế của nhà họ Cận mà vẫn bình yên vô sự?

Hơn nữa, nhìn vẻ mặt của Kỷ Nhược Tuyết giống như biết rất rõ những chuyện trước kia của Diệp Thiên.

Cô ta còn chưa kịp hỏi kĩ càng, bên ngoài biệt thự nhà họ Ngụy lại vang lên một trận xáo động, ngay sau đó có tiếng người ngã xuống đất kêu la thảm thiết.

Đám người Ngụy Hải và Ngụy Duệ đều đứng cả dậy, ánh mắt nghiêm nghị nhìn ra bên ngoài trang viên. Đúng lúc đó, Ngụy Phó dáng người đĩnh đạc cũng xuất hiện trước mặt mọi người, nhìn ra xa phía trước.

Bên ngoài trang viên, một người mặc áo đen, trên gương mặt cương nghị ấn chứa sát ý. Mỗi một bước chân của ông ta lại khiến áp lực của mọi người lớn thêm vài phần. Sau lưng ông ta, gia chủ nhà họ Nhiếp là Nhiếp Hoa dẫn một nhóm vệ sĩ tay sai đi theo.