Cao Thủ Tu Chân

Chương 1868




Chương 1868

Nhìn thấy Nhậm Uyển Doanh không có chút tỉnh ngộ nào, ngược lại càng lúc càng tiến gần, Diệp Thiên chỉ đành bất lực nói.

“ở đây thì sao, chúng ta đâu có làm ảnh hưởng đến người khác!”

Đầu Nhậm Uyển Doanh bỗng dựa vào cánh tay của Diệp Thiên, trông cô ta nũng nịu vô cùng đáng yêu, không hề giống với phong cách nữ thần cao ngạo lạnh lùng thường thấy.

“Nhưng tôi nghĩ cô đang ảnh hưởng đến tôi đấy!”

Diệp Thiên hơi nhướng mày, giả bộ tức giận, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, cậu muốn hù dọa thử cô hoa hậu cảng Đảo tương lai.

“Ảnh hưởng thì ảnh hưởng, anh sẽ không làm gì tôi đâu!”

Ai biết được Nhậm Uyển Doanh không những không sợ mà ngược lại còn tiến gần hơn.

“Phù!”

Diệp Thiên hít sâu một hơi rồi trực tiếp nắm lấy cổ tay trắng nõn của Nhậm Uyển Doanh, sau đó kéo cô ta rời khỏi thư viện.

“Cô Nhậm, tôi nghĩ là…”

Diệp Thiên định nói gì đó, nhưng Nhậm Uyển Doanh đã ngắt lời cậu ngay lập tức.

“Gọi tôi là Uyển Doanh!”

Diệp Thiên liền cảm thấy bất lực, như thể cậu đã sống một cuộc sống bình thường ở cảng Đảo lâu nên quen rồi, ngay cả một cô gái cũng có thể khiến cậu có chút khó xử.

“Được rồi, Uyển Doanh!”

Cậu nghiêm túc nói tiếp: “Cô có bao

giờ cho rằng cậu Phó thích cô không, hơn nữa cậu ấy còn là bạn tốt của tôi, tôi quen biết cô cũng nhờ cậu ấy, bây giờ cô lại nói thích tôi, cô đoán xem cậu ấy sẽ nghĩ gì đây? Cậu ấy sẽ nghĩ tôi như thế nao?”

Nhậm Uyển Doanh không hề hiểu được những chuyện này, cô ta trả lời một cách nghiêm túc: “Nghĩ gì về anh là sao? Nhậm Uyển Doanh tôi trước giờ có quan hệ gì với Ngụy Tử Phó đâu chứ? Cho dù cậu ấy có thích tôi đi nữa thì đó cũng là việc của cậu ấy, nhưng tôi không hề thích cậu ấy, người tôi thích là anh!”

“Chẳng lẽ chỉ vì cậu ấy là bạn của anh nên tôi với anh mới quen biết nhau, thế thì tôi không thể thích anh đúng chứ?”

Diệp Thiên lập tức không nói nên lời, cậu biết mình không thể thuyết phục được cô gái này nên đã quyết định

không nói thêm nữa, vừa định quay lại thư viện đọc sách thì bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của Ngụy Tử Phó.

“Này, có phải là Diệp Thiên không? Chuyện là thế này, Ngụy Tử Phó đang ở võ đài quyền anh ngầm đường Bát Lan, tôi không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ cậu ta đã vào lồng bát giác đế một chọi một với Nhiếp Vân Hồ, tôi không biết phải gọi cho ai, nên tôi nghĩ chỉ có anh mới có thể ngăn cậu ấy lại, anh mau đến cứu cậu ấy đi!”

Diệp Thiên bắt máy, nhưng đầu dây bên kia không phải Ngụy Tử Phó, mà là giọng nói tràn đầy lo lắng của Vương Lạc Đan.

“Cậu Phó và Nhiếp Vân Hồ?”

Diệp Thiên khẽ cau mày, năng lực của Ngụy Tử Phó đến đâu cậu biết rất rõ, nếu đấu chọi với Nhiếp Vân Hồ thì chắc chắn Ngụy Tử Phó sẽ hoàn toàn ăn đủ.