Cao Thủ Tu Chân

Chương 1834




Chương 1834

“Uyển Doanh, bây giờ người đẹp trai chẳng có ích lợi gì cả, trừ khi đi làm trai bao, câu được mấy bà giàu có”.

Cô gái đó có quan hệ cực kì tốt với Nhậm Uyển Doanh, là bạn thân ở cùng ký túc xá, hầu như không có gì không thế nói. Xưa nay tác phong của cô ta rất cởi mỏ phóng khoáng, nói chuyện không bao giờ úp mở.

Nhậm Uyển Doanh cũng hiểu được bạn mình muốn nói gì, nhưng luồng khí chất không thể bàn cãi trên người Diệp Thiên thực sự rất có sức hấp dẫn với cô ta.

Cô ta chớp mắt, hơi nghiêng đầu sang, Diệp Thiên đang ôm một thùng Budweiser đi tới chỗ bọn họ.

Diệp Thiên ôm bia trước ngực, bước chân vững vàng, mỗi một bước bước đi giống như đều theo một nhịp điệu kì diệu nào đó. Ánh mắt cậu nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt không kiêu không nịnh, không có chút gọn sóng.

“Cô Nhậm, đây là bia mà cô gọi, đồ nhắm sẽ được mang lên ngay!”.

Diệp Thiên bưng bia đến nơi, vẫn tỏ thái độ lạnh nhạt với Nhậm Uyển Doanh, chỉ khách sáo thông báo một tiếng, sau đó chuẩn bị rời đi.

Cô gái ngồi ở đối diện Nhậm Uyển Doanh từ lâu đã không nhìn thêm được nữa, cô ta nhanh chóng uống một ngụm bia, sau đó giả vờ phun ra.

“Đứng lại, cho bọn tôi uống bia lạnh như vậy, muốn chúng tôi lạnh chết à?”.

“Sao anh lại làm phục vụ được thế? Đây là trình độ phục vụ của quán bar các người sao?”.

Chốc lát sau, cô ta đập bàn làm ly bia lăn xuống đất, đập vào chân Diệp Thiên.

Mấy người Nhậm Uyển Doanh tái mặt, những người khác trong quán bar cũng bàng hoàng.

Triệu Lạc Sơn,một cái tên lừng lẫy ở thế giới ngầm của cảng Đảo ai cũng phải kiêng dè, ngay cả những nhân vật tầm cỡ của các doanh nghiệp của nơi đây thì cũng vậy.

Bọn họ chưa gặp con Triệu Lạc Sơn, nhưng những lời đồn liên quan tới người này thì bọn họ đã được nghe quá nhiều.

Triệu Lạc Sơn là một đại ca thực thụ của Cảng Đảo, hầu như một nửa thế giới ngầm đều do người này kiểm soát, những người có thể đối đầu với Lạ Sơn hầu như không tìm được người thứ hai.

Tất Hải là đại ca của vịnh Đồng La, vậy thì tính ra Triệu Lạc Sơn chính là hoàng đế của toàn bộ thế giới ngầm ở Cảng Đảo, sự chênh lệch này đâu có ít.

Không chỉ có vậy, nghe đồn sau lưng Triệu Lạc Sơn chính là nhà họ Nhiếp mạnh nhất trong mười gia tộc hào môn, quyền thế ngút trời.

Trước mặt Triệu Lạc Sơn, Tất Hải chỉ là con sâu cái kiến đế cho người ta tùy ý giẫm đạp mà thôi.

“Xin lỗi anh Sơn, không biết anh tới cái nơi cỏn con này của tôi có việc gì không?”

Người chủ quán bar lập tức đổi thái độ, cười vui vẻ và cẩn thận nói.

“Không liên quan tới mình thì đừng lên tiếng, cút qua một bên!”

Triệu Lạc Sơn trợn tròn mắt, tát vào bên trái khuôn mặt chủ quán khiến người này ngã lăn ra đất.

Sau đó Lạc Sơn quét mắt mang theo sát khí nồng hậu và quát lên.

“Thằng nhãi Diệp Thiên mau cút ra đây!”

Trong nháy mắt, bất kể là nhân viên phục vụ hay là mấy cô gái Nhậm Uyển Doanh thì đều đố dồn ánh mắt về phía Diệp Thiên.