Cao Thủ Tu Chân

Chương 1801




Chương 1801

Cổng lớn biệt thự mở ra, một bóng hình duyên dáng bước vào, đó chính là Yến Khinh Vũ.

Không biết tại sao hôm nay cô ta lại ngủ rất ngon ở biệt thự, chưa bao giờ có được cảm giác an toàn như vậy. Nếu không phải vì cô ta cảm nhận được luồng sức mạnh cực lớn thì có lẽ vẫn còn tiếp trục trong trạng thái ngủ say.

Đôi mắt cô gái mở to, nhìn chăm chăm Diệp Thiên trên bãi để xe với biểu cảm kinh ngạc.

Anh ta.đang luyện pháp bào sao?”

Đôi mắt Yến Khinh Vũ càng lúc càng sáng rực. Cô ta cảm thấy vô cùng nghi ngờ. Trong thế giới nhỏ mà cô ta sống đúng là cũng có người luyện chế pháp bảo, đây là những kỹ pháp được truyền thừa từ thời cổ xưa, chưa bao giờ để lộ ra ngoài và dường như đã mất tích trong thế giới trần tục.

Dù trong tiểu thế giới thì những người có thể hiểu được cách luyện pháp khí cũng cực kỳ ít, mỗi người họ đều là những nhân tài mà gia tộc nào hay môn phái nào cũng muốn tranh giành để có được.

Diệp Thiên là một thanh niên tầm 20 tuổi, sinh ra nơi thế tục mà lại hiểu cách luyện pháp khí sao?

“Keng!”

Khi cô ta còn đang cảm thấy nghi ngờ thì tiếng kiếm lại vang lên, một luồng sáng lao lên không trung, thanh kiếm lướt qua, sớm chớp nổ đùng đùng, ánh sáng màu lam trải rộng ra hàng mét.

Trong phạm vi hàng trăm mét, mọi thứ, thậm chí cả không khí cũng bị nổ thành những phân tử vô cùng nhỏ.

“Uy lực được lắm!”

Diệp Thiên khẽ nâng tay, chặp hai ngón tạo thành kiếm quyết, lướt trên thân thanh kiếm, sau đó, chiếc nhẫn trên tay cậu bỗng lóe sáng, một thứ gì đó màu đen bay ra lơ lửng, và được Diệp Thiên dùng chân nguyên khống chế trong không gian.

“Vậy thì dùng thanh thép này để luyện thành thân kiếm vậy!”

Bước thứ hai của việc luyện Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm – luyện thân kiếm.

Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm cần dùng phôi kiếm hấp thụ sức mạnh của sấm sét, hoàn thành uy lực cốt lõi, mà phôi kiếm chỉ làm một phần của thanh kiếm, là một thanh kiếm không hoàn chỉnh nên đương nhiên cần tạo thanh kiếm để cho nó càng hoàn thiện hơn.

Thứ màu đen bay lơ lửng trước mặt Diệp THiên chính là thứ mà cậu lấy được ở một khu núi lửa, bên trong nham thạch mà miếng kim loại màu đen này không hề bị biến hình, vô cùng cứng cáp, lần đầu tiên Diệp Thiên bắt gặp.

Khi đó Diệp Thiên vẫn chưa tạo ra được Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm nhưng cũng đã cất miếng kim loại màu đen này đi để sau này sử dụng. Giờ thì cuối cùng cũng là lúc để nó phát huy công dụng rồi.

“Rầm!’

Diệp Thiên xoay bàn tay, một dải Phệ Thiên Long Diệm xuất hiện bao trùm lấy miếng kim loại màu đen.

Nhiệt độ cực cao đốt miếng kim loại cháy hừng hực, với những kim loại bình thường thì trong nháy mắt sẽ bị Phệ Thiên Long Diệm tạo thành dung dịch rồi hóa khí, vậy mà miếng kim loại này thì vẫn vô cùng cứng cáp, sau 2 phút vẫn không hề bị biến dạng.

“Thú vị!”

Diệp Thiên nhếch miệng cười, triển khai chân nguyên, màu sắc của Phệ Thiên Long Diệm chuyển sang màu đỏ đậm, nhiệt độ được gia tăng.

Tầm một phút thì thanh kim loại màu đen cũng đổi thành màu đỏ và từ từ tan chảy.

“Đi!’

Diệp Thiên thấy vậy bèn búng ngón tay, một luồng gió đập lên đoản kiếm khiến nó bay vào vùng dung dịch đang nóng hừng hực kia.

Miếng kim loại lúc này dần dần hợp lại trên đoản kiếm.

Những nơi mà dung dịch đi qua, những vết nứt đều dần được lấp đầy, thanh kiếm cũng trở nên dài hơn cho tới khi tới mũi kiếm.

Một thanh kiếm dài hoàn chỉnh trong nháy mắt được hình thành với dáng vẻ nho nhã mang theo phong vị của đế vương.

Đôi mắt Diệp Thiên sáng lên, cậu thu ngón tay lại, sức hút dâng lên và hút lấy dòng thác của một hồ nước ở gần đó khiến nó dâng lên trời rồi đổi lên thanh kiếm.

“Rào rào!”

Khí nóng bốc lên ngùn ngụt, thanh kiếm màu đỏ lửa trong nháy mắt nguội dần và quay về màu đen tuyền.

Diệp Thiên đưa tay ra cầm lấy, một luồng sét xông thẳng lên trời, tỏa điện ra bốn hướng cứ như thiên lôi nghịch chuyển, trông vô cùng kỳ lạ.

Yến Khinh Vũ đanh mắt. Thanh kiếm này vừa đúng ba thước ba, không nhiều hơn, không ít hơn một phân nào. Trên thân kiếm không hề có hoa văn gì, nhìn trông giống một thanh kiếm bình thường.

Thế nhưng khí lạnh trên thanh kiếm thì dù có ở khoảng cách hàng chục mét mà cô ta cũng có thể cảm nhận được.