Cao Thủ Tu Chân

Chương 1783




Chương 1783

Thủ ấn, ma chưởng, móc câu, ngón tay đen, dòng điện tím, năm luồng tấn công, gần như hướng đến quanh người Diệp Thiên cùng lúc.

Nhưng Diệp Thiên lại không quan tâm, tựa như không phát hiện ra vậy, chỉ tập trung nhìn Liên Đạo Thành trước mắt, quyền kình bạo phát.

“Rắc!”

m thanh giòn giã vang lên, thuẫn ánh sáng trước người Diệp Thiên vỡ vụn, nắm đấm của Diệp Thiên đã đánh vào đỉnh đầu Liên Đạo Thành.

Một vương cấp trăm năm nhưng đầu lại bị nứt ra như trái dưa hấu, quyền kình tán sát dễ như trở bàn tay, khiến thân thể ông ta xé rách ra thành hàng nghìn mảng.

Còn năm luồng tấn công kia cũng đồng loạt đánh vào người Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên chỉ khẽ lách người, ngay cả một bước cũng không bị dao động.

“Sao có thể?”

Năm người họ ánh mắt nghiêm trọng, đều sững sờ tại chỗ, từng mảnh nhỏ thi thể Liên Đạo Thành bị bàn tay bừng lửa của Diệp Thiên bao phủ, hoá thành một làn khói xanh.

Một vị vương cấp trăm năm, đã sụp đổ như vậy!

Tĩnh Di ở phía xa, ánh mắt chợt loé lên, trong lòng vô cùng kinh sợ.

“Chống lại đòn tấn công của năm vị vương cấp trăm năm mà không hề bị thương tổn, thân xác Diệp Lăng Thiên chẳng lẽ đã vượt qua Thần Ma Chi Thể, đạt đến Tiên Thiên Chi Thể rồi sao?”

Còn Lạc Tử Uyển đã nhìn đến ngây người, không thể nói gì.

Diệp Thiên cởi trần, từng mảng da thịt đều tỏa ra ánh sáng màu xanh, cậu chậm rãi thu quyền lại, quay người đối mặt với năm người còn lại.

“Trường sinh tuy tốt nhưng nếu các ông đều sống không quá một giây thì còn nói gì đến việc phá giải bí ẩn trường sinh chứ?”

“Hôm nay, tôi phải chém chết năm vương!”

Cả người Diệp Thiên bừng lên luồng sáng xanh khiến cậu như một chiến thần được bao bọc trong ngọn lửa xanh lam.

Phía trước cậu khoảng mấy chục trượng, năm vị vương cấp trăm năm gần như đồng thời lùi về sau, kéo giãn khoảng cách với Diệp Thiên, không dám lại gần.

Một quyền vừa nãy kia của Diệp Thiên quả thực quá mức kinh khủng, một quyền nhanh gấp ba lần tốc độ âm thanh, gần như không có chút màu mè hoa mỹ nào, chỉ đơn thuần là sức mạnh thân thể và tốc độ kế hợp, một quyền đã đánh chết Bích Ba Yên Khách.

Bọn họ tự hỏi, nếu như bị vây ở vị trí của Bích Ba Yên Khách, e rằng cũng sẽ không cản được nắm quyền giết thần giết quỷ này của Diệp Thiên.

“Một quyền thật đáng sợ, Diệp Lăng Thiên thật đáng sợ!”

Ánh mắt Tĩnh Di cứng đờ, thoáng chốc lại di chuyển, khiến bà ta bất ngờ.

Lúc trước Diệp Thiên bị bốn người liên tục ra tay tấn công, bị chèn ép không thể đánh trả, chỉ có thể chịu đòn, thậm chí bị Lệ Tà đánh vào chính diện.

Nhưng chẳng qua chỉ trong chớp mắt, từ đầu đến cuối Diệp Thiên chỉ đánh ra hai quyền, Bích Ba Yên Khách với tu vi yếu hơn bà ta một bậc đã bị đánh chết, trong những vương cấp bà ta biết, có thể làm đến nước này gần như đều là cấp độ vương cấp với sức chiến đấu đỉnh cao.

Diệp Thiên chưa đến hai mươi tuổi, lại làm được đến nhường này, quả là đáng sợ.

Tay Lạc Tử Uyển cầm kiếm Ỷ Thiên khẽ run, trước đó cô ta còn nghĩ rằng Diệp Thiên tất sẽ thua, ai ngờ được, Diệp Thiên lại rơi vào đường cùng phản kích, thoáng chốc đã xuất hiện tư thái Đế Vương rồi.