Cao Thủ Tu Chân

Chương 1778




Chương 1778

“Ầm!”.

Bàn tay lửa từ trên không đè xuống, thủ ấn màu đỏ cũng không chịu yếu thế, đối chọi chính diện với bàn tay lửa khổng lồ.

“Ầm ầm!”.

Tiếng nổ vang vọng nơi chân trời, mặt đất còn rung nhẹ. Vô số người dân sống ở khu dân cư ló đầu ra ngoài cửa sổ, nhìn kì quan trên trời, ai nấy đều sợ hãi.

“Ồ?”.

Ngọn lửa trên bàn tay Diệp Thiên dâng trào, xung quanh bàn tay lửa khổng lồ ở phía trước không ngừng có ánh lửa dập dờn. Thế nhưng mặc cho ngọn lửa có hung mãnh thế nào cũng chỉ có thể dung hòa bàn tay màu đỏ với tốc độ cực kì chậm rãi, không thể phá vỡ bằng một chiêu.

Từ khi Diệp Thiên bắt đầu con đường này đến nay, hễ sử dụng Viêm Tức Tuyệt Diệt Thủ thì kẻ địch không ai có thể chống lại, một đòn phá địch. Nhưng hôm nay, Viêm Tức Tuyệt Diệt Thủ trước nay luôn thuận lợi lại bị ngăn chặn.

Cậu lại không biết Hồng Nhật Pháp Vương ở đối diện cũng hết sức kinh hãi.

Hồng Nhật Thủ Ấn của ông ta là do ông ta sửa đổi từ Mật Tông Đại Thủ Ấn mà thành, sử dụng kết hợp với tu vi vương cấp trăm năm của ông ta thì như dời non lấp biển, sức mạnh nghiêng trời.

Năm xưa ở Tuyết Sơn Tạng Biên, ông ta đã dùng chiêu này dời nửa ngọn núi băng nặng trịch vào trong Thiên Hà, để Thiên Hà tích nước từ nó.

Một thủ ấn của ông ta hạ xuống cũng có thể kéo cả đoàn tàu đang chạy nhanh như bay trở về, có thể thấy sức mạnh lớn thế nào.

Nhưng chiêu bàn tay lửa của Diệp Thiên lại khiến ông ta có cảm giác hầu như không chống đỡ nổi. Một luồng khí đục đè nén trong lồng ngực, nuốt không trôi mà nhả cũng không ra.

“Có thể lay động nghìn quân, Diệp Lăng Thiên quả nhiên lợi hại. Chỉ không biết tu vi của cậu ta ở đâu ra, lẽ nào cậu ta là lão quái vật nào đó chuyển thế?”.

Hồng Nhật Pháp Vương run rẩy trong lòng, lại không dám khinh suất, chân nguyên hùng hậu trong cơ thể dâng lên, gia trì cho thủ ấn màu đỏ, không để nó tan vỡ.

“Vù!”.

Hai thủ ấn giằng co với nhau ở chân trời, một tiếng xé gió bỗng vang lên.

Liên Đạo Thành khẽ búng năm ngón tay, một tẩu thuốc màu đen xuất hiện trong tay ông ta. Ông ta nắm ngang tẩu thuốc, chạm nhẹ vào không trung.

“Vù!”.

Trên không trung vang lên tiếng động, một sợi dây mỏng chia cắt không gian, hóa thành luồng gió mãnh liệt bắn về phía trán Diệp Thiên.

Vương cấp trăm năm dùng chân nguyên ngưng tụ thành sợi, dùng sức sát thương hội tụ thành một điểm, uy lực mạnh hơn chân nguyên đâu chỉ gấp mười lần?

Chiêu này của Liên Đạo Thành ít nhất cũng có thể xuyên thủng lớp giáp hợp kim của ba chiếc xe tăng liên tiếp.

“Vù!”.

Diệp Thiên nheo hai mắt lại, bàn tay lửa biến mất, bản thân cậu thì lùi ra sau, cơ thể di chuyển theo đường chéo. Luồng gió mãnh liệt sắc bén lướt qua ngay sát trán của Diệp Thiên, cắt đứt vài sợi tóc.

Gió mạnh bay xuống nóc một căn nhà, tường bê tông dày lập tức nổ thành những mảnh vụn. Nhiều người dân ôm đầu chạy trốn, nhất trời tiếng khóc vang lên tứ phía.