Cao Thủ Tu Chân

Chương 1739




Chương 1739

Cô ta nhẹ nhàng vuốt ve thần kiếm Lăng Uyên, chợt hỏi: “Tử Uyển, cô muốn đối mục tiêu đạo lữ rồi sao?”

Vẻ mặt Lạc Tử Uyển ửng đỏ, cô ta suy tư một lúc, sau đó lắc đầu.

“Bây giờ nói đến chuyện này vẫn còn quá sớm, nhưng anh ấy là người nhất trong cùng thế hệ thì không cần phải tranh cãi, tôi muốn nhìn thấy tâm nguyện của anh ấy, xem như đã thành công rồi!”

“Bây giờ thứ tôi muốn nhất chính là có thể tận mắt nhìn thấy anh ấy chiến đấu với người người khác, được nhìn xem sức mạnh thật sự của anh ấy!”

Ánh mắt Lí Thanh Du hơi kinh ngạc, khẽ gật đầu, không chỉ là Lạc Tử Uyển, ngay cả cô ta đã từng nhìn thấy Diệp Thiên càn quét biển Nam Hải cũng cực kỳ hiếu kỳ với sức mạnh của Diệp Thiên lúc này.

Bởi vì đã biết được thân phận của Diệp Thiên, những người trẻ tuổi trong phòng đấu giá đều xôn xao, lúc này một âm thanh chợt vang lên trong sảnh lớn.

“Xem ra khách khứa hôm nay đẩ đến đủ rồi, lão đây tuyên bố, buổi đấu giá võ đạo lần thứ mười của nhà họ Lư của Lư Thành, chính thức bắt đầu!”

Vừa dứt lời, Lữ Chính Vũ mặc trang phục thời Đường đã xuất hiện trên sàn đấu giá.

Từ hơn trăm năm trước, nhà họ Lư đã cắm rễ ở Lư Thành, cứ mười năm lại tổ chức đấu giá một lần, mời các đồng liêu rộng khắp võ đạo tham gia, tính ra thì đây đã là lần thứ mười rồi.

ông ta ở trước mặt mọi người nâng tay lên, một sức mạnh vô hình xuyên thấu xuống dưới phòng đấu giá, mười cột trụ trong phòng đấu giá đột nhiên vươn lên từ bên dưới phòng đấu giá, vững vàng chống đỡ trên sân.

Trong mỗi một trụ sàn đấu giá bằng thủy tinh đều có một vật phẩm, đều là vật phẩm đấu giá tối nay.

“Những thứ này chính là mười vật phẩm đấu giá tối nay, buổi đấu giá nhà họ Lư tôi trước giờ đều nổi danh nhanh chóng và năng suất, không dài dòng, tối nay cũng như vậy!”

“Những chuyện rườm rà thực tiếp bỏ qua, bây giờ, tôi tuyên bố bắt đầu đấu giá vật phẩm thứ nhất, linh chi nghìn năm được tìm thấy ở Thần Nông Giá!”

“Công hiệu của linh chi nghìn năm, tôi nghĩ cũng không cần phải giới thiệu nhiều, giá khởi điểm ba mươi triệu, bây giờ mọi người bắt đầu ra giá, người ra giá cao nhất thì được!”

m thanh Lư Chính Vũ vang vọng, không ai trong phòng dám phản bác, nhà họ Lư ở Lư Thành thâm căn cố đế, lịch sử kéo dài trăm năm, tất cả là nhờ vị vương cấp Lư Chính Vũ này chăm lo, ai dám làm càn?

Một vài võ giả đã nâng bảng đấu giá lên, chuẩn bị ra giá, lúc này, Cố Giang Điếu Tấu nãy giờ vẫn nhắm mắt nghỉ dưỡng đột nhiên lên tiếng.

“Anh Lư, mười vật phẩm đấu giá? Tôi nghĩ ông nói sai rồi thì phải?”

“Vật phẩm đấu giá hẳn là mười một chứ?”

Ánh mắt ông ta sáng như đuốc nhìn Lư Chính Vũ chằm chằm.

“Lần này chúng tôi nghìn dặm đến đây, là vì thứ đồ kia, còn về những thứ khác, sao có thể lọt vào mắt chúng tôi chứ?”

“Tôi và ông giao tình trăm năm, tôi không muốn phá vỡ quy tắc buổi đấu giá nhà họ Lư của ông, nhưng tôi có yêu cầu, trước khi bán những thứ đồ này thì đem thứ đồ kia ra trước, chúng tôi cũng chẳng có thời gian đợi chờ cuộc đấu mấy tên tép riu đâu!”

“Thứ đồ kia, tôi hy vọng anh Lư sẽ sắp xếp đấu giá đầu tiên!”

Cô Giang Điếu Tẩu trước giờ đều im lặng kiệm lời, nhưng vừa lên tiếng thì vô cùng uy nghi hào hùng, giọng điệu chắc chắn.

Những võ giả Hoa Hạ phía sau, vẻ mặt ai cũng thay đổi, nghe thấy Cô Giang Điếu Tẩu gọi bọn họ là đám tép riu, ai cũng bất mãn trong lòng, nhưng không dám thể hiện ra ngoài.