Cao Thủ Tu Chân

Chương 1734




Chương 1734

Cô gái biết chắc chắn Lí Thanh Du sẽ không nói linh tinh, cũng chính vì vậy mà cô ta cảm thấy không dám tin.

Nga Mi kiếm điển mà cô ta tu luyện không chỉ là kiếm pháp mà còn là công quyết nội tâm vô thượng, có phần khác biệt so với Từ Hàng kiếm điển của phái Hồ Nguyệt Ngọc.

Nga Mi kiếm điển của cô ta đã tu luyện tới cấp cao nhất, khi kết hợp với các sư tôn khác thì đã đạt tới cấp bậc vô biên băng tâm. Hiện tại thứ mà cô ấy thiếu chỉ có là sức mạnh của cảnh giới mà thôi.

“Vô biên băng tâm” sở hữu năng lực cảm ứng cực mạnh, dù có là vương cấp đương thời thì tới tám phần cô ta cũng có thể cảm nhận được, có thể phát giác được sự đặc biệt của đối phương.

Điều này tương tự như kiếm tâm cảm ứng của Lí Thanh Du, chỉ cần gặp người có tố chất đặc biệt là sẽ nảy sinh sự cảm ứng.

Vậy mà vừa rồi khi người thanh niên đi qua thì vô viên băng tâm của cô ta lại không cảm nhận được gì khiến cô ta tưởng rằng đó chỉ là một thanh niên đẹp trai thông thường. Vậy mà Lí Thanh Du lại nói đó chính là người mà cô ta muốn gặp nhất.

“Quả nhiên, Diệp Thiên lại trở nên mạnh hơn rồi!’

Không chỉ có Lạc Tử Uyển mà đến cả bản thân Lí Thanh Du cũng cảm nhận được sự khác thường.

Lần đầu tiên gặp Diệp Thiên là ở hồ Ngọc Nguyệt, Diệp Thiên ngồi trên thuyền đón khách của hồ Ngọc Nguyệt, khi đó do kiếm tâm tương thông Kiếm Tâm Thông Minh mà cô có thể cảm nhận được năng lực của Diệp Thiên.

Sau đó trong hội võ bốn nhà ở bờ biển phía Nam cô ta lại có cơ hội gặp lại Diệp Thiên một lần nữa. Kiếm Tâm Thông Minh vẫn có cảm giác chỉ có điều yếu đi nhiều.

Giờ đây khi gặp lại, cô ta hoàn toàn không thể cảm nhận được, Kiếm Tâm Thông Minh cũng không thể cảm nhận được, đây không có nghĩa là Diệp Thiên yếu đi mà ngược lại chứng tỏ tu vi của Diệp Thiên ngày càng khủng khiếp hơn, đã tới mức đi ngược với sự bình thường.

Cô gái quay qua Lạc Tử Uyển, nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ của Tử Uyển thì khẽ mỉm cười.

“Tử Uyển tôi định đưa cô tới Lư Thành rồi rời đi nhưng giờ xem ra tôi phải thay đổi ý định rồi!”

“Buổi đấu giá lần này e rằng sẽ đặc sắc vượt sức tưởng tượng, tôi phải ở lại!”

Nói xong, cô kéo Lạc Tử Uyển, hai cô gái cùng nhau đi vào trong hội trường của buổi đấu giá.

Mười lăm phút sau đó, tiếng đồng hồ vang lên khắp khách sạn Hạo Nguyên.

Buổi đấu giá chinh thức bắt đầu.

Tại khách sạn Hạo Nguyên, ở Lư Thành với dân số gần triệu nhân khẩu, người biết được chuyện này chưa đến một nửa, nhưng đa phần mọi người đều cho rằng đây là một khách sạn danh tiếng đã hơn trăm năm lịch sử, bên dưới khách sạn Hạo Nguyên còn có một phòng đấu giá ngầm nằm trên khu đất rộng bốn trăm mười chín kilomet vuông, chiếm diện tích lớn nhất của tỉnh Xuyên.

Phòng đấu giá được xây dựng với kiến trúc hình vòng tròn, váng hình dáng bán nguyệt ôm lấy trên cả nghìn chỗ ngồi, bàn đấu giá được làm từ thủy tinh trong suốt sinh động rực rỡ, óng ánh lấp lánh.

Lúc này, hơn nghìn chỗ ngồi kia gần như đều có người ngồi, đa phần là các chưởng môn hoặc truyền nhân của các môn phái, võ đạo thế gia nổi danh trong giới võ đạo Hoa Hạ, yếu nhất cũng là cấp bậc võ tôn, còn cảnh giới siêu phàm rõ ràng cũng không hề ít.

Nhưng trong phòng đấu giá diễn ra cảnh tượng vô cùng kỳ lạ, dù là cảnh giới siêu phàm hoặc là võ tôn thì đều ngồi sau hàng ghế thứ ba, hàng ghế thứ hai và thứ ba đều trống không một ai ngồi, còn hàng ghế đầu tiên chỉ có bốn người ngồi đó.