Cao Thủ Tu Chân

Chương 1732




Chương 1732

So với Tuệ Không của Thiếu Lâm thì Diệp Tinh nhà họ Diệp là người khiến Lạc Tử Uyển muốn gặp hơn. Vây thì ngoài người đó ra, người có thể đứng số một thiên hạ, ngoài đế vương bất bại Diệp Lăng Thiên còn có thể là ai được chứ?

“Đúng vậy!”

Lạc Tử Uyển gật đầu, biểu cảm vô cùng nghiêm túc.

“Sư tôn của tôi từng đánh giá rất cao Diệp Lăng Thiên, gọi anh ta là tiên nhân chuyển thế, những tiền bối của Thiếu Lâm cũng gọi anh ta là kim tôn, là thiên la hạ phàm. Sự đánh giá như vậy, chỉ duy nhất Diệp Lăng Thiên được đón nhận!”

“Cậu ta giống như tôi và cô đều là lớp trẻ nhưng bất luận là thực lực, danh tiếng thì đều vượt quá xa chúng ta. Chúng ta còn đang khổ sở tìm kiếm con đường đạt tới vương cấp thì cậu ta đã một mình đánh bại cả vương cấp, thậm chí là còn khiêu chiến với cả những nước lớn!”

“Cô từng gặp anh ta hai lần, tôi rất muốn biết, rốt cuộc anh ta là người như thế nào!”

“Nếu như có thể thì tôi rất muốn được gặp mặt anh ta để giải đáp khúc mắc của mình!”

Lí Thanh Du ngạc nhiên khi nhìn thấy ánh mắt quyết tâm của Lạc Tử Uyển. Cô gái lập tức giải thích: “Tôi nên sớm nhận ra mới phải, người có thể khiến truyền nhân của phái Nga Mi xuống núi chắc chắn không chỉ là buổi tiệc đấu giá đơn giản thế này!”

Lí Thanh Du cũng cười lắc đầu và nói với vẻ tiếc nuối.

“Tôi cũng rất muốn miêu tả Diệp Lăng Thiên cho cô nhưng đáng tiếc, tôi không làm được!”

“Chỉ có gặp qua anh ta thì mới biết rõ con người này không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả được, càng không thể nào suy đoán ra được!”

“Cậu ta giống như gió, vô hình vô tướng, giống như mây mờ ảo vô cùng, không có một trạng thái cố định nào!”

“Đáp án của câu hỏi này cô đừng hỏi tôi mà hãy từ tìm lời giải đi nhé!’

Lạc Tử Uyển cũng sớm đoán ra nên không cố chấp, cô ta chỉ chuyển hướng ánh mắt và nhìn vào thanh kiếm trên tay Lí Thanh Du.

“Tương truyền Lăng Uyên Thần Kiếm là một trong hai thanh kiếm của hoàng đế Hiên Viên thời cổ đại, người nhận được sự chấp nhận từ Lăng Uyên Thần Kiếm thì mới đủ khả năng rút nó ra khỏi vỏ kiếm!”

“Thanh Du, tôi cũng muốn thử!”

Lí Thanh Du không lập tức trả lời, chỉ cười khéo léo.

“Cô muốn xem Lăng Uyên Thần Kiếm đương nhiên là được, nhưng là một sự trao đổi, tôi cũng có điều kiện của mình!”

Cô ta chỉ về phía thanh kiếm cổ trong tay Lạc Tử Uyên.

“Ỷ Thiên Kiếm của phái Nga Mi vô cùng sắc bén, truyền thừa năm trăm năm, cũng từng làm một trong những thần binh cực mạnh, tôi cũng muốn mượn xem!”

Lí Thanh Du vừa dứt lời thì hai cô gái nhìn nhau và cùng bật cười.

Bọn họ đều là những người yêu kiếm và cũng là những cao thủ kiếm thuật nên đương nhiên là si mê kiếm đến điên cuồng.

Hai cô gái giơ tay lên, cả Lăng Uyên Thần Kiếm và Ỷ Thiên Kiếm đều dựng đứng dưới sàn nhà.

Li Thanh Du một tay rút kiếm.