Cao Thủ Tu Chân

Chương 1714




Chương 1714

Lúc này, Yến Khinh Vũ đột nhiên dấy lên cảm giác bồn chồn mà xưa nay chưa từng có, cô không lùi bước mà tiến tới, nghênh đón luồng sát ý lạnh thấu xương của Diệp Thiên, đi đến trước mặt cậu.

“Tôi sẽ không động tới cô ấy!”

Cô ta nhìn chăm chăm Diệp Thiên, ánh mắt trở nên nghiêm túc vô cùng.

“Nhưng tôi tôi muốn ở bên cạnh cậu, khiến cậu…”

“Yêu tôi!”

Sát khí bao quanh Diệp Thiên, ánh mắt cậu lạnh như lưỡi dao, nhưng cậu không ngờ rằng, Yến Khinh Vũ lại nói như vậy.

Sát khí trong mắt anh vơi đi vài phần, xua tay.

“Tôi không có thời gian chơi trò cưới xin với cô. Tôi nhắc lại lần cuối, đừng tới làm phiền tôi nữa!”

Dứt lời, cậu quay người bước vào biệt thự, không để ý đến Yến Khinh Vũ nữa.

Nhìn bóng lưng quay đi dứt khoát của Diệp Thiên, trong lồng Yến Khinh Vũ bỗng cảm thấy chua xót, đây cảm xúc mà trước nay cô ta chưa từng có.

Trên người của Diệp Thiên, cô ta cảm nhận được sự trọng tình trọng nghĩa của một người con trai dành cho một người con gái. Cô ta bỗng bất giác nghĩ đến liệu có một người con trai nào một lòng một dạ với mình mà không màng tới tu vi, bỏ qua gia thế, mặc kệ thiên phú, chẳng kể đến nhan sắc hay không.

Cô ta đứng chôn chân tại chỗ một hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định.

“Diệp Thiên, bất luận dùng cách nào tôi cũng sẽ khiến cậu yêu tôi!”

Với một người từ bé đến lớn luôn tranh những vị trí đứng đầu như cô ta, cái người khác có, cô ta cũng muốn có.

Xét về mọi khía cạnh, Hoa Lộng Ảnh đều thua xa cô ta, dựa vào đâu Hoa Lộng Ảnh lại được Diệp Thiên yêu thương không màng gì cả Một người như Yến Khinh Vũ lại không thể khiến Diệp Thiên yêu đến sống đi chết lại?

Nghĩ tới đây, cô ta sải bước, đồng thời cũng đưa tay lên,, cánh cửa biệt thự dùng khoá mật mã chuyên nghiệp tự động mở ra, cô ta cũng đi vào trong.

“Cô vào đây làm gì?”

Diệp Thiên ngồi trên sofa trong phòng khách, đang chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi, vừa thấy Yến Khinh Vũ bước vào, lập tức chau mày.

“Tôi nói rồi, tôi nhất định khiến cậu yêu tôi. Trước khi câu yêu tôi, đương nhiên tôi phải ở chung với cậu để bồi đắp cảm tình rồi!”

Yến Khinh Vũ nói xong câu này, mặt cô ta cũng hơi ửng hồng. Tại nơi cô ta sinh sống, chín phương trời, mười phương đất đều coi cô ta là nữ thần lạnh lùng, cô ta làm gì có trải nghiệm chủ động đòi ở chung với người con trai nào?

Nhưng hiện giờ, cô ta lại rất chủ động với một chàng trai ở nhân gian, nếu để mấy tên thiên tài theo đuối cô ta biết được, e là tất cả bọn họ đều sẽ đố kỵ đến phát điên, nảy sinh ý muốn giết chết Diệp Thiên.

Diệp Thiên hơi chớp mắt, chỉ về phía Yến Khinh Vũ.

“Yến Khinh Vũ, cô đừng có quá đáng!”

Ánh mắt cậu lạnh tanh, có chút bực bội: “Cô đừng cho rằng mình là con gái nên tôi không dám ra tay. Cô muốn tự mình đi ra hay để tôi ném cô ra ngoài?”