Chương 1635
Nửa tiếng sau, Lục Điềm Hi đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Diệp Thiên.
Diệp Thiên lập tức mở mắt, đi theo phía sau Lục Điềm Hi rời khỏi tiệm net.
Hai người đi về phía Tam Trung, dọc đường đi, bỗng nhiên Lục Điềm Hi nghĩ đến điều gì, dời mắt nhìn Diệp Thiên.
“Đúng rồi anh Diệp Thiên, anh là học sinh tốt nghiệp khóa trước, khóa đó của các anh có rất nhiều người nổi tiếng đó?”
“Nào là đàn anh Âu Hạo Thần, đàn anh Vương Hiên, đàn chị Tiếu Văn Nguyệt, đàn chị Cố Giai Lệ, đàn chị Lí Tinh Tinh, họ đều là học sinh xuất sắc tốt nghiệp từ trường chúng ta, là tấm gương và mục tiêu của vô số học sinh Tam Trung, hôm nay Tam Trung kỷ niệm một trăm năm ngày thành lập trường, lãnh đạo trường học đặc biệt gửi giấy mời, mời bọn họ trở về trường học dự lễ kỷ niệm!”
Đôi mắt xinh đẹp của cô ấy chớp chớp, mang theo mong chờ nhìn chằm chằm Diệp Thiên.
“Đàn anh, anh có quen bọn họ không, trong đó có bạn học cùng lớp với anh không?”
“Đàn anh, không biết anh có quen với bọn họ không, trong số họ có bạn cùng lớp của anh không?”.
Lục Điềm Hi nhìn Diệp Thiên, trong mắt đầy vẻ chờ mong.
Những tài tử giai nhân tốt nghiệp trường Tam Trung như Âu Hạo Thần, Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ giống như ngôi sao của trường Tam Trung. Lúc cô ấy còn chưa vào học ở Tam Trung đã nghe tên như sấm đánh bên tai.
Sau khi vào Tam Trung, mấy tháng nay thường xuyên có đàn anh đàn chị lớp 11, lớp 12 nhắc về sự tích của những học sinh ưu tú đó. Cô ấy luôn mong đợi được gặp những thiên tài của trường Tam Trung ngày trước.
Cô ấy nghe nói Diệp Thiên là học sinh tốt nghiệp lớp 12 khóa trước, vậy là cùng một khóa với nhóm Tiếu Văn Nguyệt. Đương nhiên cô ấy muốn biết Diệp Thiên có quen biết bọn họ không, may mắn thì còn có thể giới thiệu cô ấy, để cô ấy có thể đến gần những thiên tài đó hơn một chút.
“Âu Hạo Thần? Vương Hiên? Từ Hải?”.
Nghe Lục Điềm Hi hỏi, vẻ mặt Diệp Thiên trở nên kì quái.
Những người này ít nhiều đều từng cạnh tranh với cậu. Âu Hạo Thần còn từng tìm cơ hội muốn sỉ nhục cậu ở buổi họp lớp 12A4.
Tính ra những người này quả thật không xa lạ với cậu.
“Đúng vậy!”, Lục Điềm Hi vui vẻ nói: “Bọn họ đều cùng một khóa với anh, chắc chắn anh biết bọn họ!”.
“Đàn anh Âu Hạo Thần liên tục giành vị trí đứng đầu trường Tam Trung trong hai năm rưỡi, thi đại học còn đổ thủ khoa tỉnh Xuyên, vào học trường Đại học Hoa Thanh. Nghe nói anh ấy mới vừa vào đại học chưa tới nửa năm đã đạt được thành tựu trong Hội sinh viên trường Đại học Hoa Thanh, đảm nhiệm chức phó hội trưởng”.
“Em còn nghe nói, đàn anh Âu Hạo Thần hợp tác với viện nghiên cứu của Đại học Hoa Thanh nghiên cứu ra một vi mạch cỡ nhỏ, kêu gọi được tài trợ của doanh nghiệp top 500 trên thế giới. Bây giờ anh ấy đã tự lập nghiệp, có công ty của riêng mình”.
Cô bé gập ngón tay đếm, giọng điệu đầy tôn sùng.
“Còn đàn anh Vương Hiên, anh ấy là một trong số trưởng câu lạc bộ Tán Thủ của trường Tam Trung, còn là cán bộ Hội học sinh, sau này thi vào Đại học Phúc Trung Hải. Vừa vào đại học không lâu thì được bầu làm top 10 thanh niên tiên tiến của trường, còn nhận được phần thưởng của mười thanh niên xuất sắc nhất Trung Hải, là một ngôi sao của trường Đại học Phúc Trung Hải!”.