Chương 1631
Diệp Thiên đứng ngay cửa ra vào phòng họp lướt mắt nhìn cả phòng, môi nhếch lên nụ cười ẩn ý.
“Hai chí tôn võ thuật, ba siêu phàm phàm phẩm, bốn siêu phàm lương phẩm, hai siêu phàm thần phẩm, Hợp Nhất Môn đúng là giấu nhân tài kỹ quá”.
Giọng điệu Diệp Thiên ấn chứa vài phần ngạc nhiên, mặc dù cậu là người Lư Thành nhưng lại chưa từng biết Lư Thành lại ẩn giấu môn phái võ thuật lớn mạnh như vậy. hơn nữa nhìn khí tức của mười mấy người này, rõ ràng là cùng huyết thống, cùng môn phái cũng cùng gia tộc, chứng tỏ đây là một gia tộc võ thuật vô cùng mạnh.
Nếu hơn một năm trước dù có là Diệp Thiên đối mặt với trận thế này cũng phải đau đầu, nhưng bây giờ đã hơn một năm, cậu chỉ hơi cảm thán mà thôi.
“Cậu là Diệp Lăng Thiên?”
Người nhà họ Lư nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, nhìn thần thoại tuyệt thế trẻ tuổi này, vẻ mặt ai nấy cũng rất kỳ lạ nhưng đều có cùng một nghi vấn.
Tên tuổi Diệp Thiên quá sáng chói ở giới võ thuật Hoa Hạ và thế giới ngầm, nhưng lần này là lần đầu tiên họ gặp Diệp Thiên.
Không ai nghi ngờ thân phận của Diệp Thiên, dù sao một mình có thể đối mặt với nhiều cường giả cảnh giới siêu phàm mà không hề sợ hãi, vẫn bình tĩnh như hồ nước tĩnh lặng, ngoại trừ đế vương bất bại ra thì không thể tìm được người thứ hai.
Lư Phương Húc là người dẫn đầu thế hệ này của nhà họ Lư, bước lên trước chắp tay chào Diệp Thiên.
“Lư Phương Húc của Hợp Nhất Môn kính chào Diệp Đế vương”.
Những người còn lại cũng lần lượt chào hỏi.
“Kính chào Diệp Đế vương”.
Mọi người đang ngồi ở đây gần như là cường giả hạng đầu trong giới võ thuật thế giới, nhưng khi đối mặt với Diệp Thiên không một ai dám lớn lối.
Diệp Thiên không động đậy, ánh mắt vẫn lạnh nhạt.
“Lúc nãy nghe mọi người nói muốn mời ông cụ nhà các vị đến, vậy thì không cần đâu”.
“Tôi chỉ cần một người có thế quyền quyết định trong buổi đấu giá ngầm nói chuyện với tôi thôi”.
Cậu kéo một cái ghế ngồi xuống rồi đi thẳng vào vấn đề.
“Tôi cần mọi người sắp xếp cho một vị trí trong buổi đấu giá tối mai. Tôi phải tham gia vào buổi đấu giá lần này, đây là mục đích tôi đến đây”.
Nghe thế mọi người đều nhìn nhau, cảm thấy rất kỳ lạ.
Họ cứ nghĩ Diệp Thiên tìm đến tận cửa là có chuyện gì đặc biệt, không ngờ thế mà chỉ muốn một vị trí trong buổi đấu giá?
Chuyện này quá dễ dàng đối với nhà họ Lư – người tổ chức buổi đấu giá.
Lư Phương Húc hoàn hồn lập tức gật đầu.
“Diệp Đế vương, chuyện này không quá khó với nhà họ Lư tôi, chỉ cần cậu nói một tiếng, chúng tôi sẽ giữ lại một ghế cho cậu”.
“Buổi đấu giá ngầm này đã được nhà họ Lư tổ chức gần một trăm năm nay rồi, những người đến tham gia đều là các cường giả võ thuật khắp nơi ở Hoa Hạ, nhưng khách quý cao cấp như cậu không đến mười người, nhà họ Lư tôi sao có thế từ chối được?”