Cao Thủ Tu Chân

Chương 1609




Chương 1609

Tuy Diệp Thiên rất ít khi ở nhà họ Diệp nhưng uy danh của Diệp Thiên lại chấn động toàn bộ nhà họ Diệp. Diệp Sơn thậm chí còn đích thân đưa ảnh của Diệp Thiên cho toàn bộ người làm trong nhà họ Diệp, chính là để bọn họ sẽ không nhận nhầm Diệp Thiên.

Bọn họ biết, uy tín đại thiếu gia này ở nhà họ Diệp còn cao hơn cả gia chủ Diệp Vân Long và ông chủ Diệp Sơn, ai dám bất kính với Diệp Thiên chứ?

Tuy Diệp Thiên không quan tâm thân phận con trưởng của mình ở nhà họ Diệp, nhưng vẫn khẽ gật đầu, dẫn Hoa Lộng Ảnh bước vào cửa nhà họ Diệp.

Trang viên nhà họ Diệp là thiết kế kiểu tc hợp viện, rộng lớn khác biệt, bốn phương thông suốt, trong lâm viên có đủ các loại thực vật phương Bắc trồng đan xen, đình nghi mát tựa như chốn thiên đường.

Diệp Thiên cùng Hoa Lộng Anh đi qua sân viện, đến sảnh chính nhà họ Diệp. Diệp Són mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, đang đọc bác chiều tài chính kinh tế. Diệp Tinh mặc vest, đang nhắm mắt ngôi thiền bên cạnh.

Diệp Thiên đang chuẩn bị bước vào phòng khách thì ngay lúc đó, anh mắt cậu chợt dừng lại, có loại cảm giác nguy hiểm vô cùng khó hiểu truyền khắp toàn thân, cảm giác này từ khi cậu xuất đạo đến nay, trải qua hơn mười trận chiến lớn nhỏ, vẫn chưa từng cảm nhận bao giờ.

Chẳng qua chỉ là một luồng cảm ứng, Phệ Thiên Chi Thể của cậu lập tức tự động mở ra, đó là tín hiệu khi Phệ Thiên Chi Thể này gặp phải sự đe doạ mạnh mẽ.

Cậu gần như không hề do dự, cánh tay vung lên, đánh một quyền trên không nhà họ Diệp.

“Ầm!”

Sức lực một quyền của Diệp Thiên mạnh đến nhường nào, trong không trung lập tức xuất hiện một lỗ thủng, không gian nơi đó cũng dần biến dạng, trong bầu trời đêm tối đen, một cánh tay gầy guộc đột nhiên bay ra, giao đấu chính diện với quyền của Diệp Thiên, nhưng chỉ vừa mới tiếp xúc, quyền của Diệp Thiên lại bị chặn lại, biến mất vô hình.

Sau đó một giọng nói già nua vang lên, xen lẫn sự ngạc nhiên, vang lên.

“Thú vị, lại có thể phát hiện sự tồn tại của tôi, không nhờ nhà họ Diệp nhỏ như vậy, lại còn có nhân vật như vậy!”

Ánh mắt Diệp Thiên nghiêm túc, cảm giác nguy hiểm càng rõ ràng hơn, Phệ Thiên Huyền Khí trong cơ thể đã bắt đầu vận chuyển đến mức cao nhất.

“Ầm!”

Một quyền kinh động của Diệp Thiên khiến khoảng không bên hông sân viện nhà họ Diệp vặn vẹo, Diệp Sơn đang đọc báo chợt ánh mắt rùng mình, thân hình lập tức lao ra khỏi phòng khách.

Diệp Tinh đang tu luyện cũng cảm nhận chút ít, lập tức mở mắt, bước ra một bước, đứng cùng với Diệp Thiên.

Hai người bọn họ đang lúc nhìn thấy, bầu trời bên cạnh, đột nhiên một bàn tay gầy guộc lộ ra, đánh tan quyền của Diệp Thiên.

“Đại ca?”

“Tiểu Thiên?”

Diệp Sơn và Diệp Tinh sửng sốt, sau đó lại nhìn Diệp Thiên ở phía trước.

Diệp Thiên vẫn còn duy trì tư thế đánh quyền, nhưng hai mắt khẽ nheo lại, có chút ngạc nhiên thoáng qua.

Một quyền này của cậu tuy không dùng hết toàn lực, nhưng cho dù là vương cấp trăm năm như Điển Vinh và Hắc Bạch Song Sát muốn đỡ được cũng không hề dễ dàng, nhưng đối phương lại nhẹ nhàng thoải mái đã hoá giải được quyền của cậu, tu vi này chắc chắn là kinh thế hãi tục.

“Không ngờ chỉ là nhà họ Diệp cũng có nhân vật như vậy, có thể cảm nhận được sự tồn tại của tôi, đúng là thú vị!”