Cao Thủ Tu Chân

Chương 1593




Chương 1593

Hắn không ngờ sát chiêu mà bản thân thi triển lại bị đóng băng toàn bộ bởi một ngón tay của Diệp Thiên.

“Cậu muốn chết sao!”.

Hắn quay đầu lại, đúng lúc đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Diệp Thiên, nhưng sợi máu bị đóng băng kia đều vỡ vụn trong không trung.

Mặt Diệp Thiên không thể hiện biểu cảm nào, ngón tay đó tiếp tục điểm xuống, một luồng gió phóng mạnh ra, với tốc độ mà đến bản thân Pierce cũng không phản ứng kịp, cứ thế đâm xuyên qua tim hắn.

‘Phụt!”.

Pierce phun một ngụm máu, trước ngực xuất hiện một lỗ hổng nhỏ, còn có luồng khói xanh mờ nhạt bốc lên.

Hẳn ngửa đầu ngã ra sau, biểu cảm vẫn còn dừng lại ở một giây trước, dường như không thể tin vào những gì đang xảy ra trước mặt.

Với tu vi cấp siêu phàm thần phẩm của hắn, hơn nữa còn còn là Huyết tộc phương Tây, huyết thống thuần khiết, có được cơ thế và khả năng hồi phục mạnh mẽ, nhưng cú điểm tay này của Diệp Thiên lại vô cùng sắc nhọn, đánh tan mọi năng lực của hắn.

Hắn ngã xuống đất, cơ thể không ngừng co giật, luồng khói xanh trước ngực chuyển thành khói trắng, như thế đang giãy giụa trước hơi thở cuối cùng.

“Cậu rốt cuộc là ai?”.

Hắn nghiêng đầu nhìn Diệp Thiên, cảm giác sức sống đang nhanh chóng tan biến.

“Tôi là ai, thì loại dị tộc ngoại bang như anh còn chưa đủ tư cách hỏi, Huyết tộc phương Tây, cứ ngoan ngoãn ở phương Tây thì hay hơn, còn đến Hoa Hạ ngang ngược thì đó là tự tìm đến cái chết!”

Diệp Thiên biết sức sống của Huyết tộc phương Tây rất mạnh, hơn nữa cho dù chịu vô số vết thương lớn, đều có thể dựa vào khả năng khôi phục mạnh mẽ của bản thân để tự chữa lành.

Nhưng chủng tộc có lớn mạnh đến đâu, cũng sẽ có tồn tại điểm yếu, trên thế giới này vốn dĩ không tồn tại sự vật gì mà không có sơ hở cả.

Cậu nhìn đã nắm được ngay điểm yếu của Pierce, đó chính là tim của hắn!

Cho dù là Huyết tộc phương Tây, một khi tim bị thương, thì đó là vết thương chí mạng, không thể hồi phục được, có thể nói rằng cú điểm kia của cậu đã khiến cơ hội sống của Pierce hoàn toàn biến mất, Pierce bây giờ chẳng qua chỉ là chút hồi quang phản chiếu cuối cùng trước khi chết mà thôi.

“Cậu… thế mà lại biết tôi là người của Huyết tộc phương Tây?”.

Giọng nói của Pierce run run, khuôn mặt lộ rõ vẻ điên cuồng.

“Người Hoa Hạ kia, tôi không cần biết cậu là ai, cậu dám giết tôi, nhất định sẽ chết không có chỗ chôn, các trướng bối của Huyết tộc phương Tây chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu, cho dù cậu có chạy trốn đến chân trời góc biển, bọn họ cũng sẽ tìm thấy cậu, dùng máu tươi và cốt nhuc của câu để tế tôi!”.

Hắn nói xong, hơi thở đã trở nên vô cùng yếu ớt, rõ ràng đã đến lúc không cầm cự được nữa.

“Vậy sao?”, Diệp Thiên để tay ra sau lưng: “Toi sẽ đợi!”.

Pierce cười lên hai tiếng, người có Huyết tộc phương Tây thực thụ này, tu vi đã đạt đến đỉnh cao siêu phàm thần phẩm, tia sáng trong mắt dần dần tối lại, tính mạng hoàn toàn mất đi.

Những vị khách quý xung quanh lúc này mới định thần lại, trong đó có không ít các cô gái trẻ hét lên.

“Có người chết rồi!”.