Cao Thủ Tu Chân

Chương 1592




Chương 1592

Nếu như coi lực tinh thần của hắn là một cái bình, thì lực tinh thần của Diệp Thiên giống như là một cái lư đỉnh ngàn kim đập nát lực tinh thần của hắn.

Hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt của Pierce. Máu nhỏ xuống đất. Đôi mắt ánh lên vẻ kinh hoàng. Hắn cũng nhảy bật khỏi ghế, ngã về phía sau với khuôn mặt sợ hãi không dám tin.

“Cậu…cậu có thể phá vỡ thuật Nhiếp Tâm của tôi sao?”

Hắn nhìn Diệp Thiên giống như nhìn thấy ma. Đôi mắt chảy máu cứ thế nhìn chăm chăm như muốn lòi ra.

Thuật Nhiếp Tâm mà hắn tự hào đã bị phá vỡ, hơn nữa còn khiến cho căn nguyên tinh thần của hắn bị tổn thương.

Còn Diệp Thiên, từ đầu đến cuối đều giống như chẳng làm gì cả, thậm chí còn không cả dịch chuyển đã đánh gục con át chủ bài của hắn một cách sạch sẽ.

“Chút trò vặt vãnh của anh, đối với người bình thường thì ok còn trước mặt tôi chỉ là trò trẻ con mà thôi!”

“Anh dám dùng thuật Nhiếp Tâm với tôi, dũng cảm đấy!”

Diệp Thiên mỉm cười như đang khen ngợi Pierce nhưng thực ra là chỉ có sự chế nhạo.

Khoảnh khắc Diệp Thiên phá thuật Nhiếp Tâm của hắn thì Ngụy Thi Thi cùng cô gái trẻ ở bên cạnh bỗng rùng mình, đôi mắt giống như một cái động trống không và sau đó là họ dần hồi phục.

“Tôi bị làm sao thế này?”

Ngụy Thi Thi chớp mắt, một lúc sau nhìn thấy Bành Lượng ở gần đó, vừa nhìn thấy Bành Lượng, Thi Thi đã vội vàng đứng dậy chạy về phía cậu ta.

“Bành Lượng, sao vậy?”

Thi Thi không có bất kỳ chút ký ức nào về những chuyện xảy ra trước đó, chỉ nhìn Bành Lượng thê thảm với vẻ thương xót.

Bành Lượng kinh ngạc bởi sự thay đổi đột ngột. Cuối cùng cậu ta cũng hiểu ra, Pierce đã giở trò với Ngụy Thi Thi nên mới khiến Thi Thi trở nên lạnh lùng với cậu ta như vậy.

Pierce nằm dưới đất với đôi mắt đỏ ngàu, hai tay chống xuống sàn nhà, hắn nhìn Diệp Thiên với ánh mắt đầy sát ý.

“Người Hoa Hạ kia, tôi muốn cậu phải chết, tất cả các người đều phải chết!”

Hắn xoay một tay, chân khí trong cơ thể dâng lên. Một luồng sức mạnh màu đỏ máu dâng lên trong tay hắn, sau đó hắn nắm tay, nguồn sức mạnh bùng nổ trong căn phòng và lan ra bốn phía.

Mục tiêu của hắn không chỉ có Diệp Thiên mà còn là tất cả mọi người trong phòng này.

“Bụp!”.

Pierce nắm chặt bàn tay lại, luồng năng lượng màu máu trong tay bộc phát, từng sợi máu mảnh nhỏ tuôn ra khắp các phía khác nhau, mang theo sức đâm xuyên cực mạch, có thể đâm thủng sắt thép.

Thuật Nhiếp Tâm bị phá vỡ, hắn lúc này đã mất đi lý trí, chỉ muốn giết chết Diệp Thiên, giết chết tất cả mọi người ở đây.

Diệp Thiên lộ vẻ coi thường, ngón tay hơi giơ lên, điểm một phát về phía không gian trước mặt.

“Vù!”.

Bầu không gian xung quanh Pierce hơi dao động, ngay sau đó, nơi này như thể thời gian nhất thời bị đóng băng lại vậy, vô số sợi máu bẳn ra giữa chừng bị đông cứng lại.

“Đây là…”.

Trong lòng Pierce bàng hoàng, biểu cảm thay đổi liên tục.