Chương 1574
“Ý ông là, tiểu thế giới?”
Đại sư Trí Đức nghiêng đầu nhìn, thấp giọng hỏi.
Nếu Diệp Thiên ở đây chắc chắn cũng sẽ vô cùng kinh ngạc, bởi vì “tiểu thế giới” này, nửa ngày trước cậu cũng từng nghe người khác nhắc tới.
“Đúng!”. Thiền sư Già Lâu La gật đầu chắc chắn: “Tiếu thế giới, là thánh địa của Hoa Hạ, có hơn nghìn năm lịch sử, từ xưa đến nay, nếu có dị tộc bên ngoài xâm phạm bí cảnh Hoa Hạ, muốn cướp đoạt khí vận giới võ đạo Hoa Hạ, có lẽ bọn họ cũng sẽ không ngồi yên không màng đến!”
“Có bọn họ ra tay, cho dù viện trọng tài và giáo triều liên thủ thì cũng phải nhượng bộ lui binh, không dám tranh giành!”
Lời ông ta có vẻ rất chắc chắn và lộ ra sự khâm phục, có vẻ “Tiểu thế giới” này cũng như người của nơi đó, đều thượng đẳng hơn họ một bậc vậy.
Long Định Thiên và đại sư Trí Đức đều rơi vào trầm mặc, một lát sau, Long Định Thiên mới mở lời.
“Tiểu thế giới quả thực là thánh địa võ tu mạnh nhất của Hoa Hạ ta, lỗi lạc xuất chúng, vượt xa thế tục, nếu cao thủ bên trong chịu ra tay thì dù giáo triều và viện trọng tài dốc hết toàn lực cũng chỉ có miếng không có tiếng mà thôi!”
“Nhưng đáng tiếc, bọn họ sẽ không ra tay!”
Ồng ta khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ.
“Đối với tiểu thế giới mà nói, bọn họ giống như thần linh tiên nhân vượt xa thế giới phàm tục, nhìn xuống thế giới, trong mắt bọn họ, bên ngoài tiểu thế giới thì đều là ngoại tộc thế tục, không lọt vào mắt bọn họ, không khác gì cọng cỏ!”
“Mặc dù là giới võ đạo Hoa Hạ, nhưng trong mắt bọn họ chẳng qua chỉ như đứa nhỏ ba tuổi mà thôi, không đáng nhắc đến, bọn họ sẽ không vì những lý do nhàm chán này, vì một đám người thế tục bọn họ cảm thấy thấp kém mà ra tay cả!”
Nghe thấy lời của Long Định Thiên, Già Lâu La và đại sư Trí Đức đều không phản bác, không khí chợt trầm lắng.
Bọn họ biết rõ, lời Long Định Thiên nói không sai.
Chỉnh bởi vì biết sức mạnh của “tiểu thế giới”, nên bọn họ lại càng hiểu rõ, người trong đó cao ngạo và ngông cuồng đến thế nào.
Trong mắt bọn họ, người thế tục chính là kiến nhỏ trên mặt đất, mà người của tiểu thế giới bọn họ, ai ai cũng là rồng trên trời, bay lượn khắp nơi.
Mây trên tầng cao, sao lại cúi đầu quan tâm đám kiến con?
“Nói như vậy, nếu thế lực phương Tây viện trọng tài và giáo triều liên thủ ngóc đầu trở lại, chúng ta vẫn chỉ có thể dựa vào sức lực bản thân sao?”
Già Lâu La phá vỡ yên lặng đầu tiên, nói với hai người.
Đại sư Trí Đức gật đầu chắc chắn, ánh u ám xa xăm: “Lần này, so với trận chiến trăm năm trước còn hung hiếm hơn nhiều, nhưng chúng ta là cấp bậc cao nhất của giới võ đạo Hoa Hạ, nhất định phải dùng hết toàn lực chống đỡ giới võ đạo Hoa Hạ!”
“Cho dù là viện trọng tài và giáo triều rốt cuộc có phản ứng gì, chúng ta cũng chỉ có thể dẫn đầu chống đỡ, không thể lùi nửa bước, đây là sự kiên cường của người Võ Minh chúng ta, cũng là trách nhiệm của người Hoa Hạ!”
Hơi thở trên người Già Lâu la biến mất, một vòng sáng nhàn nhạt, lơ lửng quanh người ông ta, ánh mắt cũng trở nên lạnh nhạt, một luồng chiến ý nặng nề tỏa ra từ thân thể ông ta.
“Từ trận chiến trăm năm trước, tôi đã lâu không ra tay với ai, tôi cũng rất muốn tìm người xác minh một phen, tôi đã thiện tu hành trăm năm nay, rốt cuộc có hiệu quả thế nào!”