Cao Thủ Tu Chân

Chương 1567




Chương 1567

Cậu vừa nhai kẹo vừa cười thản nhiên: “Tìm tôi, có việc gì sao?”

Hai người truyền âm trong không gian, khoảng cách lúc này được kéo ra thêm hai mét nữa.

Long Hoàng vẫn vô cùng điềm đạm nhưng vẫn thể hiện khí thế của mình:

“Tôi gặp cậu là vì muốn nhìn thấy nhân vật dẫn dắt thời đại này rốt cuộc có bản lĩnh tới mức nào!”

“Ồ! Muốn ra tay với tôi à?”

Diệp Thiên nhếch miệng: “Điều này khác với những gì tôi dự đoán. Nhưng nếu ông đã muốn chiến thì tôi cũng không ngại phụng bồi!”

Cậu vốn sớm vô cùng hứng thú với cao thủ trong truyền thuyết của Hoa Hạ. Long Hoàng từng là kẻ mạnh tuyệt đối trong quá khứ, còn cậu là kẻ mạnh của hiện tại. Cậu cũng muốn biết xem, người từng càn quét Hoa Hạ, đánh bại vô số quốc gia, một tay kiến tạo ra liên minh võ thuật. Vậy thì tu vi của Long Hoàng đầy tôn nghiêm của Hoa Hạ rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới nào.

Cùng là vương cấp nhưng cậu rất muốn biết rốt cuộc Long Hoàng khác với những người khác ở điểm nào.

“Ha ha, đế vương bất bại quả nhiên là đế vương bất bại. Bất kỳ đối thủ nào trong mắt cậu cũng không hề có sự khác biệt, chẳng trách cậu có thể tung hoành khắp thế giới, giẫm đạp những kẻ mạnh khác và bước lên đỉnh cao vinh quang!”

Long Hoàng bật cười, giọng điệu đầy hiền hòa: “Tôi tìm cậu không phải vì muốn ra tay với cậu mà chỉ muốn xác nhận với cậu một chuyện!”

“Lúc nãy, tôi đã có đáp án rồi?”

Long Hoàng mỉm cười. Vừa rồi khi chạm vai Diệp Thiên, sức mạnh của hai bên tiếp xúc mỗi người một vẻ. Từ điếm này ông đã có thêm một sự nhìn nhận sâu hơn về thực lực của Diệp Thiên.

Mặc dù cậu chưa dùng toàn bộ sức mạnh, chỉ khẽ tiếp xúc nhưng Diệp Thiên cũng không để lộ quá nhiều. Dù vậy thì tu vi tinh thuần hàng trăm năm của ông ta cũng không thể nào chèn ép được Diệp Thiên. Điều này đã chứng minh thực lực của Diệp Thiên đủ đế trở thành kẻ đứng đầu thế giới.

“Nói ra thì tôi còn phải cảm ơn cậu đấy, đã giúp tôi thực hiện được điều tiếc nuối năm xưa!”

Long Hoàng tiếp tục nói: “Tâm chục năm trước, Ẩn giả Churchill từng làm loạn khắp nơi tại Hoa Hạ, ám sát không ít cán bộ của chúng ta. Vì quy ước vương cấp mà tôi không thể xuất hiện ngăn chặn, không thể giết chết bọn họ. Sau đó khi tôi quyết định ra tay thì Ấn Giả lại không xuất hiện thì lại không biết tung tích ở đâu!”

“Vừa hay nửa tháng trước kẻ này đã chết trong tay cậu!”

Biểu cảm của Diệp Thiên vô cùng điềm nhiên: “Tôi không cần sự tâng bốc, ông tìm tôi có việc gì xin hãy nói thẳng!”

Mặc dù Diệp Thiên luôn có tư tưởng cao thấp với những đối thủ khác thế nhưng dù sao Long Hoàng cũng là cao nhân của thế hệ trước, từng là ganh vác sự vinh quang của Hoa Hạ trên vai nên cậu cũng có đôi phần khâm phục.

“Hôm nay tôi tới là muốn xác nhận thực lực của cậu có đủ tư cách thay thế vị trí của tôi hay không. Và giờ thì tôi không còn gì phải lo lắng nữa rồi!”

Long Hoàng khẽ lên tiếng: “Hoa Hạ có cậu, thật tốt!”

“Thay thế vị trí của ông!”

Diệp Thiên thầm nghĩ: “Lẽ nào Long Hoàng còn có thân phận nào đó đặc biệt ở Hoa Hạ sao?”

Cậu chỉ nghe thấy Long Hoàng tiếp tục nói: “Trước khi cậu xuất hiện, tôi đã liệt bố cậu là Diệp Vân Long và vị trí lựa chọn đầu tiên, nhưng không ngờ chỉ trong vòng hai mươi năm ngắn ngủi lại xuất hiện một Diệp Lăng Thiên tuyệt thế thiên hạ!”