Cao Thủ Tu Chân

Chương 1533




Chương 1533

Điển Vinh đứng bên dưới nhìn thấy bộ đôi trắng đen, đồng tử bỗng co lại, tỏ ra kinh sợ, nét mặt đanh lại.

“La Võng, Hắc Bạch Song Sát!”

Ồng ta khẽ lẩm bẩm. Nét mặt Phùng Mặc Phong và Tê Thiên Nguyên đứng bên cạnh cũng cứng lại, vẻ mặt thay đổi rõ rệt.

Bốn chữ “Hắc Bạch Song Sát” khiến bọn họ liên tưởng tới một truyền thuyết lâu đời của La Võng.

Cách đây trăm năm, thế giới vương cấp lộng hành, kẻ mạnh phương Tây như mây trên trời, giáo triều và viện trọng tài chia cắt, mỗi bên cát cứ một phương. Dưới sự khống chế của hai thế lực lớn này, La Võng bỗng nổi lên như một dị quân, cạnh tranh với hai thế lực.

Viện trọng tài có mười sau Thẩm phán vương, uy chấn phương Tây. Giáo triều có giáo hoàng, Hội chấp pháp có rất nhiều vương cấp chiếm giữ, thống trị giáo triều. Còn sự vùng lên của La Võng chỉ dựa vào hai người, đó chính là Hắc Bạch Song Sát.

Bọn họ từng giết chết hơn mười vị cao thủ vương cấp ở phương Tây, chưa từng có lịch sử thất bại, chỉ cần ra mặt là có mạng, tỷ lệ thành công là 100%.

Những cao thủ vương cấp này đều là những kẻ mạnh đã có danh tiếng tầm mười năm ở phương Tây, mỗi người đều có những uy danh nhất định trên thế giới, nhưng tất cả bọn họ đều bị bại trận trước hai người này.

Khoảng thời gian đó, vương cấp phương Tây dường như đều rơi vào nguy cơ. Hắc Bạch Song Sát cũng dựa vào chiến tích đáng sợ đó của mình mà khiến thế giới phương Tây hoàn toàn thay đổi. Cái tên La Võng lại lần nữa được các cường quốc để ý, trở thành một tấm gương điển hình trong giới sát thủ.

Chỉ dựa vào mỗi hai người, một thế lực mới được thành lập, thế lực thống trị này đáng sợ đến mức nào chứ? Danh tiếng Hắc Bạch Song Sát hoàn toàn chấn động thế giới!

“Hắc Bạch Song Sát đã ẩn thân hơn trăm năm nay, vậy mà hôm nay xuất hiện ở đây, còn đuối theo một cô gái trẻ?”

Ánh mắt Phùng Mặc Phong trầm xuống, cảm thấy rất khó tin.

Hai người vương cấp tồn tại trong truyền thuyết này, hiện giờ còn đang sống sờ sờ đứng trước mặt mình, làm sao ông ta có thể giữ bình tĩnh được?

Điển Vinh là một người sống cùng thời đại, đương nhiên biết rất rõ hai người này đại diện cho một cảnh giới sức mạnh đáng sợ đến mức nào.

Nếu như đấu tay đôi, ông ta chẳng thua bất kỳ ai trong hai người, có điều trước nay Hắc Bạch Song Sát luôn đi chung hành động với nhau, vậy nên có chạm trán với Hắc Bạch Song Sát, ông ta cũng không dám nói mình có thể nắm phần thắng, chắc chỉ có thể lựa chọn rút lui.

Đột nhiên, Điển Vinh nhớ tới chuyện xảy ra ở Yellen cách đây không lâu.

Ẩn Giả là sát thủ hàng đầu của La Võng, đứng đầu bảng xếp hạng sát thủ trên thế giới nhưng bị sức mạnh của Diệp Thiên đánh bại. Hành động này không chỉ giáng một đòn mạnh vào giới sát thủ mà còn làm mất sạch mặt mũi của La Võng.

Hắc Bạch Song Sát là người đứng đầu của La Võng, chiếm cứ La Võng hơn trăm năm, hiện giờ bọn họ gặp được Diệp Thiên, chắc chắn sẽ xảy ra một trận đụng độ rất khốc liệt.

Trong không trung, một tay Diệp Thiên đặt lên lưng Đàm Băng Băng, Một luồng phệ thiên huyền khí thông qua kinh mạch, lan ra toàn thân, Đàm Băng Băng chỉ cảm thấy sự ấm áp lan khắp cơ thể, thương thế cũng dần bình phục.

“Chủ nhân, hai người bọn họ là…”

Khi cô ta định lên tiếng giải thích thân thế của hai người này, Diệp Thiên đã nhẹ nhàng xua tay.

“Cô đi trước đi, chuyện ở đây cứ giao cho tôi!”

Đàm Băng Băng nhìn hai người đang lơ lửng giữa không trung, khoé mắt loé lên tia sợ hãi, chỉ dám “ừm” một câu với Diệp Thiên rồi hạ xuống mặt đất.