Chương 1443
“Vèo”.
Ánh sáng xanh vút lên trời, bắn ra từ trong màn khói phong tỏa hỏa lực, khiến mọi người trố mắt nhìn.
Chỉ thấy cả người Diệp Thiên được bao bởi ánh sáng màu xanh lam, bay vút lên trời.
Ánh sáng xanh bao bọc cơ thể cậu trông như dòng nước, lặng lẽ chảy, tỏa ra thứ ánh sáng kỳ lạ, vô số mảnh vụn bi sắt bắn vào nó, nhưng cứ như bẳn vào áo giáp sát, đều bị bật ra, thế mà lại không thể làm Diệp Thiên bị thương chút nào.
“Thế mà lại chưa chết”.
Các phi công của trực thăng Cobra ai nấy đều lộ vẻ sợ hãi, trái tim đã bình tĩnh trước đó lại lần nữa thấp thỏm, trong màn bao vây lưới lửa lớn thế này, Diệp Thiên chẳng khác nào đối mặt trực tiếp với hàng trăm viên đạn tên lửa, nhưng họ không thể nào tưởng tượng nổi việc sức phá hoại mạnh thế này lại không giết được Diệp Thiên.
Trên bầu trời, Diệp Thiên ở độ cao trăm mét, bàn chân cậu đạp vào khoảng không một cái thật mạnh trong khi ánh sáng xanh tỏa sáng quanh người cậu.
Một dấu chân khổng lồ lõm xuống, bầu trời như một vùng không khí bị đạp nát, còn Diệp Thiên thế mà lại vọt lên trên.
Một trăm mét, hai trăm mét, ba trăm mét, bốn trăm mét…
Diệp Thiên cứ lên một trăm mét là bàn chân lại đạp vào khoảng không một cái, cơ thể lại lần nữa lên cao, trước sau tổng cộng cậu đạp năm lần, lúc này đã lên đến độ cao năm trăm mét.
“Tên này…”.
Trước màn hình, nhiều sĩ quan lộ biểu cảm sợ hãi, thực sự không dám tin vào mắt mình.
Người đứng đầu nhìn chằm chằm vào màn hình, gần như giận dữ hét lên: “Sao thế được? Tin tình báo của chúng ta sẽ không sai, chỉ có thể đạp không khí, cưỡi gió trăm mét, sao có thể bay đến độ cao năm trăm mét?”.
Mọi người đều không thể giải thích, nhưng cảnh tượng chấn động này lại thực sự xảy ra trước mắt mọi người.
Mà lúc này, phi công của 15 chiếc trực thăng Cobra như ruồi nhặng trốn chui trốn lủi, đều tản ra, nhưng họ hiển nhiên đã chậm một bước rồi.
Diệp Thiên nâng bàn tay ngọn lửa bốc lên, quẩn quanh bập bùng trên cánh tay cậu, cuối cùng hình thành một chiếc cung dài do lửa tụ lại.
Năm ngón tay Diệp Thiên thon dài trắng trẻo, đã ấn vào dây cung.
“Phệ Thiên Long Diệm, Truy Phong Tiễn”
Cậu khẽ nói, năm ngón tay dồn sức, bỗng nhiên kéo căng dây cung, thoáng chốc, trên dây cung có 15 mũi tên bập bùng ánh lửa ngưng kết.
Sau đó Diệp Thiên mở bàn tay ra, dây cung bật lại thật mạnh, 15 mũi tên lửa bay đi các hướng khác nhau, bắn ra với tốc độ khó thấy được bằng mắt thường.
Mục tiêu chính là 15 chiếc trực thăng Cobra.
“Vụt!”
Diệp Thiên với đôi mắt lạnh như băng. Mười lăm mũi tên lửa cùng phóng ra xé rách bầu trời, nổ ầm ầm. Những mũi tên này này dường như không hề bị ma sát với không khí, không hề bị lực cản trở, cứ thế lao đi với tốc độ lớn hơn hàng trăm lần tốc độ âm thanh, phóng vọt trong không trung.
“Ầm!
Mười lăm phi công điều khiển máy bay trực thăng Cobra sớm đã cảm nhận được bèn lái ra tứ phía khỏi trận chiến hổn loạn và muốn né những quả hỏa tiễn kia.