Cao Thủ Tu Chân

Chương 1439




Chương 1439

Trong lúc bọn họ nhìn chằm chằm màn hình, cuối cùng Diệp Thiên cũng hành động.

“Roạtr.

Cậu đưa tay xé toạc chiếc áo đã rách nát trên người mình, để lộ cơ bắp rắn chắc cân xứng, giống như cơ thể bằng sắt thép.

Cậu ngửa đầu nhìn trời, ý chí chiến đấu trong mắt dâng tràn.

“Hôm nay, tôi sẽ dùng cơ thể người phàm trải nghiệm thử vũ khí chiến tranh từng xưng bá thế giới này!”.

“Ầm!”.

Diệp Thiên xé toạc áo, ngay lúc này mười hai ngọn lửa ở phía trước tiến sát tới trước mặt cậu.

Cậu đạp chân xuống, mặt đất hiện ra dấu chân khổng lồ, vô số cát đá bị cuốn bay lên, còn bản thân cậu lao vọt lên trời trước khoảnh khắc ngọn lửa quét tới cơ thể.

Một luồng sáng xanh lam phỏng vọt lên trời với tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh, bay thẳng lên cao như diều gặp gió.

Lần này, cậu không dùng chân nguyên cưỡi gió đi, mà chỉ dùng sức mạnh xác thịt của Phệ Thiên Chi Thể. Hai bắp chân đột phá, giống như cung tên đã kéo căng được thả ra trong chớp mắt, dùng tốc độ nhanh nhất bay vọt lên trời.

Một bước nhảy của cậu cao gần trăm trượng, ngọn lửa hoàn toàn không theo kịp tốc độ của cậu.

Sáu người lái máy bay trực thăng Cobra thấy Diệp Thiên lên đến độ cao như bọn họ chỉ trong giây lát, ai nấy đều biến sắc, dâng lên dự cảm chẳng lành, nói qua bộ đàm cùng một lúc.

“Mau lên, chúng ta phải nâng độ cao lên thêm nữa, đừng để cậu ta đến gần!”.

Trong bộ đàm, giọng nói của người điều khiển có vẻ sốt ruột.

Lần này bọn họ áp chế Diệp Thiên bằng hỏa lực, muốn tiêu diệt cậu hoàn toàn, đương nhiên có nhiều tài liệu về võ giả.

Bọn họ đã nắm được tình báo tương đối về cảnh giới siêu phàm, thậm chí là vương cấp. Bất kể là cảnh giới siêu phàm hay là vương cấp đều có thể cưỡi gió đi, đứng giữa không trung, nhưng cái gọi là đứng giữa không trung cũng có giới hạn về độ cao.

Võ giả có thể đi trên không là nhờ vào chân khí hoặc là chân nguyên trong cơ thế làm thay đổi trọng lực. Nhưng chuyện gì cũng có giới hạn, cho dù cảnh giới siêu phàm có mạnh đến đâu, hoặc là mạnh như vương cấp của trăm năm trước thì cùng lắm cũng chỉ có thể đạt đến độ cao một trăm năm mươi mét mà

thôi. Bọn họ có thể tùy ý hành động trong phạm vi bầu trời cao một trăm năm mươi mét, nhưng muốn lên cao hơn nữa thì không thể làm được.

Còn vũ khí chiến đấu đặc chủng như máy bay trực thăng Cobra thì có thế nâng lên độ cao gần nghìn mét, bọn họ chỉ cần kéo dài khoảng cách với Diệp Thiên thì sẽ không bị cậu uy hiếp. Ngoài ra, các loại vũ khí của máy bay trực thăng đều có thể trở thành sát chiêu giết chết Diệp Thiên.

“Vù vù!”.

Cánh quạt chân vịt điên cuồng chuyển động, những người điều khiển máy bay đang chuẩn bị nâng độ cao, ngay lúc ấy Diệp Thiên lại có hành động.

Cậu đứng giữa đám mây, trở bàn tay nắm vào không trung trước mặt. Giữa lòng bàn tay có ngọn lửa bốc lên, từng đốm lửa lan tràn, cuối cùng hình thành một cây mâu dài bằng lửa cháy hừng hực.

Người điều khiển chiếc máy bay trực thăng Cobra ở gần Diệp Thiên nhất nhìn thấy khóe môi cậu cong lên một đường cong quỷ dị, lập tức cảm thấy không ổn.

Trong nháy mắt, Diệp Thiên đột nhiên ngửa đầu ra, ngả lưng về phía sau, bày ra tư thế ném lao tiêu chuẩn. Mỗi một bộ phận, mỗi một khớp trên cơ thể cậu đều chứa đầy sức mạnh vô hạn, giống như cung tên kéo căng.