Chương 1433
Ba viên đạn cùng lúc nổ tung, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên khắp nơi.
Mặc dù lốc xoáy nhỏ kia cứng rắn, nhưng dưới tác động kinh khủng của ba viên đạn thì cũng bị nổ tung lập tức, hóa thành cát bụi bay đầy trời.
Nhưng trong lúc cát đá bay mù trời, thân hình Diệp Thiên cũng biến mất trong đó, những xe bọc thép còn lại đều không thể nhắm vào được.
Nhân lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, một bóng hình chợt lao ra như cây thương từ trong đám cát đá.
“Vù!
Một tiếng xé không xuyên qua bầu trời, phóng thẳng vào chiếc xe bọc thép bên cạnh, đó chính là Diệp Thiên.
Bàn tay thon dài trắng mịn của cậu siết chặt thành quyền, đánh thẳng vào xe bọc thép.
“Ầm!”
Một tiếng nổ vang lên, ngay sau đó tiếng kim loại va chạm nhau vang lên, vỏ ngoài xe bọc thép thiết giáp cứng cáp lập tức bị hõm vào theo một dấu tay, sức mạnh kinh người xuyên qua vỏ thép vào bên trong xe bọc thép, hai thành viên điều khiển lập tức chảy máu từ thất khiếu rồi ngừng thở.
Thành viên điều khiển xe bọc thép khác cũng phản ứng lại kịp, hơn mười chiếc xe bọc thép đều nổ súng về vị trí của Diệp Thiên. Diệp Thiên giẫm mạnh chân xuống để lại cả một dấu chân lớn, cả người vươn người lên, hóa thành một cột sáng xanh lam bay vụt qua tránh né toàn bộ đạn bắn đến.
Cậu kéo hai tay, cuộn hai cây roi lửa trực tiếp quét thẳng xuống.
Cây roi lửa quét ngang dọc trong không trung, đi đến đâu, những phần tử vũ trang này chẳng kịp kêu rên một tiếng, đã bị thiêu đốt, đến xương cốt cũng chỉ còn lại một nửa.
Hai cây roi lửa của Diệp Thiên đang vùng vẫy, trong thoáng chốc, hàng trăm người đã bị bốc hơi hóa khí ngay tức khắc, ba chiếc xe bọc thép đều bị roi lửa quét ngang cắt ngang.
“Sức mạnh thật đáng sợ!”
Đám người Hắc Tháp nhìn một mình Diệp Thiên chiến đấu với quân đội vũ trang ba nghìn người, vẻ mặt chợt thay đổi.
Nếu như nói, ban đầu Diệp Thiên giết chết Đường Đôn Nho trên sông Lan Thương khiến bọn họ cảm thấy kinh sợ, thì bây giờ một mình Diệp Thiên đấu lại quân đội vũ trang với vũ khí hiện đại hóa, thì chính là chấn động thật sự.
Đối với thành viên Nam Long Nhận xuất thân từ quân đội mà nói, mặc dù vẫn kính trọng với võ giả, nhưng chung quy vẫn cho rằng quân đội và vũ khí quân sự sẽ áp đảo võ giả.
Nhưng lúc này, Diệp Thiên lại thật sự dùng thân mình để chứng minh, cái gì gọi là dùng thân phàm đấu với quân đội.
Nguyễn Thanh Trúc và người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh ngơ ngác nhìn cảnh này, giống như đang nhìn một truyền kỳ.
Lúc trước cho dù mấy người Hắc Tháp miêu tả Diệp Thiên có mạnh đến nhường nào, thì bọn họ cũng đều cảm thấy bình thường chẳng có gì, đối với chuyện này không hề để tâm.
Nhưng bây giờ, một mình Diệp Thiên chống lại quôn đội vũ trang ba nghìn người, tay không phá xe bọc thép, đạp phá xe thiết giáp, giết người như uống móu, không có gì đơn giản dễ hiểu hơn chuyện nay.
“Đây chính là tổng giáo quan của chúng ta, tổng giáo quản mạnh nhất của Nam Long Nhận ta, tổng giáo quan đáng ngưỡng mộ cả đời!”