Cao Thủ Tu Chân

Chương 1431




Chương 1431

“Soạt!”

Trong thoáng chốc, toàn bộ súng trường, súng máy đồng loạt nổ súng, hàng loạt viên đạn phá không bay đến về phía Diệp Thiên.

Còn Diệp Thiên đã sớm có chuẩn bị trước, thân hình cậu lượn vòng trên không trung, kéo ra một vệt xanh lam dài, thấp thoáng bay về phương xa, kéo dài khoảng cách, rời xa cự li bắn của súng trường súng máy kia.

Những phần tử vũ trang nhìn Diệp Thiên đi xa, đồng loạt ngừng bắn, nhưng ngay sau đó, mọi người chỉ thấy vệt sáng xanh đột nhiên chuyển hướng, giống như sao băng bay ngược lại, một luồng gió mạnh ập tới trước mặt, thẳng về phía mọi người.

“Khai hoả!

Cấp chỉ huy gần như quát, lúc này mọi người mới phản ứng lại đồng loạt bấm cò súng, nhưng tốc độ vệt sáng xanh kia quá nhanh, lập tức bay thẳng vào quân doanh hơn ba nghìn người.

“Ầm!”

Một chiếc xe bọc thép bỗng bị nâng lên, bàn tay Diệp Thiên đang nắm lấy nòng súng trên xe bọc thép, cầm xe bọc thép xoay như con quay, sau đó ném mạnh đi.

Một con quái thú thiết giáp nặng đến bốn mươi tấn lập tức bị Diệp Thiên ném đi như ném đĩa sắt, những nơi đi qua đều hất văng không ít người như miếng bánh thịt, có đến ba chiếc xe bọc thép cũng bị hất ngã lăng, đội hình rối loạn.

Diệp Thiên đánh ra một chưởng về phía đám người, một luồng chân nguyên hơn mười trượng to lớn từ trên trời giáng xuống, trực tiếp nghiền nát năm mươi người.

Xe bọc thép còn lại đều hướng nòng súng về phía Diệp Thiên, chuẩn bị bắn, nhưng Diệp Thiên lại nhanh hơn một bước, giống như ma quỷ tránh né theo hình chữ s, thoát khỏi hai viên đạn, sau đó đứng sát bên cạnh một chiếc xe bọc thép.

Năm ngón tay thon dài trắng mịn của cậu lộ ra, ngọn lửa bốc cháy trên tay, giống như muốn cắt không khí, trực tiếp xâm nhập vào bên trong bánh xe xích bằng thép, dùng sức kéo.

“Răng rắc!”

Bánh xe xích thép bị bàn tay Diệp Thiên kéo đến mức biến hình gãy đứt, lập tức xe bọc thép bị mất động lực, cậu lại đánh ra một chưởng, ngọn lửa trong tay chợt bùng lên, giống như một quả bom tầm cao được kích nổ trong xe bọc thép, chiếc xe lập tức bị nổ tung thành hai.

Cảnh này khiến những phần tử vũ trang xung quanh đều chấn động, đám người Thiết Tháp đứng nhìn, ai ai cũng trừng mắt há hốc mồm, gần như không khép miệng lại được.

Chuyện xảy ra ngày hôm nay, trong thế giới nội tâm của bọn họ quả thực quá chấn động.

Hắc Tháp mở lớn miệng, khỏ khăn bật ra từng chữ.

“Tay không phá xe bọc thép?”

Nếu người trước mặt không phải là tổng giáo quan mà bọn họ quen thuộc, thì bọn họ gần như tưởng rằng bản thân đã đến một vùng thể giới hoang tưởng rồi.

Tuy rằng thực lực võ giả mạnh mẽ, nhưng sao có thể đến mức phá được cả xe bọc thép, đấu chính diện với quân đội hiên đai hoá chứ?

“Răng rắc!”

Một chiếc xe bọc thép hạng nặng đã bị Diệp Thiên dùng Phệ Thiên Long Diệm cắt đứt từ chính giữa, sau đó bị kéo thành hai phần.

Cậu chỉ đơn thuần một tay nắm lấy, mà đã ném đi hai miếng thép phế bỏ khổng lồ, những người xung quanh bị đụng phải ngả nghiêng khắp nơi, cảnh tượng máu me của một khu.