Cao Thủ Tu Chân

Chương 1413




Chương 1413

Diệp Thiên giơ tay nhấc chân đã tiêu diệt cả thành phố, phá hủy nhà cửa, sao cô ta có thể so sánh được?

Không chỉ vậy, lúc trước cô ta còn đắc ý nói với Diệp Thiên, bản thân là thành viên của Nam Long Nhận, còn bảo Diệp Thiên đi nghe ngóng xem thành viên Nam Long Nhận là thực lực thế nào. Từ đầu đến cuối, Diệp Thiên lại là người đàn ông được gọi là truyền kỳ mạnh nhất trong Nam Long Nhận các cô, cô ấy quả thực mất mặt chết mất!

Hai chị em không nói một lời, Diệp Thiên nuốt miếng xoài, lúc này mới thản nhiên nói: “Xem ra tố chất nhóm người mới của Nam Long Nhận cũng không ra sao cả, Vương Tường Long không dạy dỗ các cô sao?”

Hai chị em nhà họ Lâm đổ đầy mồ hôi trên mặt, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng hốt, trong mắt bọn họ, Diệp Thiên giống như một ngọn núi lớn, có thể đè chết bọn họ.

Vương Tường Long là phó giáo quan của Nam Long Nhận, đến bây giờ vẫn quản lý Nam Long Nhận, Diệp Thiên gọi thẳng cả tên, có thể thấy cậu nắm rõ Nam Long Nhận như lòng bàn tay.

“Xin lỗi tổng giáo quan, là chúng tôi có mắt không tròng!”

Cuối cùng hai chị em cúi thấp đầu, khom người hành lễ với Diệp Thiên.

“Đứng nghiêm!”

Diệp Thiên không hề cảm kích mà khẽ quát, bước chân hai cô gái chợt khựng lại, dáng người thẳng đứng, tư thế đứng nghiêm tiêu chuẩn của quân đội, hoàn toàn yên lặng trước mặt Diệp Thiên.

“Trong Nam Long Nhận, va chạm với cấp trên, đe dọa tổng giáo quan thì sẽ có tội danh gì?”

Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lùng, không hề có chút tình cảm gì, khiến vẻ mặt hai cô gái cứng đờ.

Bọn họ lo lắng trong lòng, nhưng vẫn kiên trì trả lời: “Va chạm với cấp trên, theo quy định Nam Long Nhận, cởi bỏ thân phận, trục xuất khỏi Nam Long Nhận!”

Mỗi khi bọn họ nói một câu thì trong lòng lại càng rỉ máu, Nam Long Nhận có vinh quang cao nhất trong các đội quân, cũng bởi vì thiên phú, hơn nữa còn chịu khổ chịu cực nên bọn họ mới được chọn vào.

Mà bây giờ, một câu của Diệp Thiên hoàn toàn có thể khiến bọn họ mất hết mọi thứ, thậm chí ngay cả thân phận thành viên Nam Long Nhận cũng sẽ bị xóa bỏ.

“Xem ra các cô vẫn còn biết chút quy tắc!”

Vẻ mặt Diệp Thiên khinh miệt, cười như không cười, liếc nhìn hai cô gái từ trên xuống dưới, thấy bọn họ đã đổ mồ hôi lạnh, lo sợ một câu nói của Diệp Huyên khiến bọn họ bị nhốt vào vực sâu.

Nhưng sau đó, đột nhiên Diệp Huyên lại đổi lời, khoát tay nói: “Xem như do các cô mới gia nhập Nam Long Nhận, tuổi đời còn trẻ, không hiểu đối nhân xử thế, lần này tôi không tính toán với các cô!”

“Còn có lần sau nữa, thì tự mình sắp xếp hành lý, ra khỏi đội!”

Hai cô gái trong lòng đều rất ấm ức, bọn họ cũng ngang tuổi với Diệp Thiên nhưng lại bị Diệp Thiên đánh giá tuổi tác còn nhỏ, không hiểu đối nhân xử thế. Nhưng khi nghe thấy Diệp Thiên nói không tính toán với bọn họ, hai người nào còn nghĩ nhiều, lập tức cung kính chào với Diệp Thiên theo kiểu quân đội.

“Vâng, tổng giáo quan!”

Chỉ có thành viên của Nam Long Nhận mới hiểu rõ Diệp Thiên quan trọng với Nam Long Nhận đến nhường nào. Đó chính là thần linh, là truyền kỳ, lời của Diệp Thiên ờ Nam Long Nhận chính là vàng thật là kỷ luật, không ai có thể vi phạm, cho dù là trước mặt Lương Long Đình, cũng sẽ không phản bác nửa câu.

Diệp Thiên dạy dỗ hai cô nhóc không biết trời cao đất dày này một lát, cũng không quan tâm nữa, trực tiếp quay sang phía mấy người Tê Văn Long đối diện.

“Tôi đã nói hôm nay sẽ cho các cậu thấy một chút, thế nào là sức mạnh thật sự, bây giờ các cậu đã hiểu tại sao Khương Long Hoa lại sợ tôi như vậy, tại sao tôi có bản lĩnh xem thường gia tộc Churchill rồi chứ?”

Ba người Tê Văn Long, Vương Triều Hải, Lí Phong như tỉnh lại từ trong mộng, gật đầu như máy móc.