Cao Thủ Tu Chân

Chương 1409




Chương 1409

Diệp Thiên truyền cho Kỷ Nhược Tuyết một lượng huyền khí Phệ Thiên.

“Cảnh tượng tiếp theo hơi máu me, cô chỉ cần nhắm mẳt lại đợi tôi giết sạch bốn con chó già của giáo triều này”.

Kỷ Nhược Tuyết nghe lời gật đầu nhắm mắt lại, trong lòng lại cực kỳ ngọt ngào, mà ánh sáng trong mắt Diệp Thiên bỗng lóe lên, xung quanh người cậu bộc phát ra luồng sáng chói mắt chiếu sáng cả bầu trời đêm.

Dựa vào mức độ ăn ý của bốn người chấp pháp này, cho dù Neil Wodos đối mặt với bốn người bọn họ thì chưa đầy mười lăm phút, Neil Wodos cũng sẽ trở thành vong hồn dưới công kích sức mạnh tinh thần của bọn họ.

Đây chính là sự khủng bố của đại sư sức mạnh tinh thần!

Mà giờ khắc này, Diệp Thiên lại một mình đối mặt với bốn người, hơn nữa còn phải che chở Kỷ Nhược Tuyết tay trói gà không chặt.

Nhưng cho dù tình thế lúc này hung hiểm nhường nào, khi đối mặt với bốn đại sư sức mạnh tinh thần có tu vi mạnh mẽ và phối hợp ăn ý, cậu vẫn không chút sợ hãi.

Bởi vì nếu bàn về sức mạnh tinh thần, cậu tự thấy bản thân chính là vô địch trong cảnh giới quy nguyên!

“Hừ, kẻ vô đạo, đối mặt với bốn người chúng tôi hợp sức, tu vi sức mạnh tinh thần của cậu chỉ đủ để tự vệ, nếu còn muốn bảo vệ một người bình thường, cậu cũng chỉ còn một con đường chết!”

“Tu luyện sức mạnh tinh thần, quan trọng nhất chính là vứt bỏ tình cảm, chỉ cần còn có tình, đó chính là nhược điếm trí mạng của cậu!”

“Tiếp nhận trừng phạt đây!”

Ánh mắt những người chấp pháp đầy lạnh lẽo, ăn ý cùng nhau phát ra suy nghĩ trong đầu, gai nhọn hình xoắn ốc lại bắn ra, mà lần này, tốc độ bắn ra càng nhanh, tốc độ xoay tròn càng kinh khủng

hơn lúc trước, không khí xung quanh đều bị nó cuốn vào, hóa thành một vòi rồng hình xoắn ốc.

Lốc xoáy hình xoắn ốc xuất hiện trên bầu trời, Diệp Thiên dùng hai tay ôm lấy Kỷ Nhược Tuyết, đứng tại chỗ, không có động tác gì, không tránh, không phòng bị. Còn Kỷ Nhược Tuyết nhìn lốc xoáy xoắn ốc càng lúc càng đến gần, ánh mắt càng kinh ngạc.

Lốc xoáy xoắn ốc thoáng chốc đã đến gần trước mặt Diệp Thiên, gió mạnh phần phật, tản ra hơi thở hủy diệt, ngay khi sắp chạm vào cơ thể Diệp Thiên thì cậu đột nhiên lại cười thành tiếng.

“Ngưng!”

Cậu chí nhẹ nhàng thốt ra một chữ, lốc xoáy xoắn ốc vốn mạnh mẽ ào ào lao đến lập lập tức ngừng lại.

“Cái gì?”

Vẻ mặt những người chấp pháp khó tin được, cứng đờ.

“Tan!”

Diệp Thiên lại bật ra một chữ, lốc xoáy xoắn ốc to lớn chắn ngang đến lập tức nổ tung, tan biến vô hình.

“Sao có thể?”

Bốn người chấp pháp mở lớn mắt, đồng tử cũng co lại.

Khoảnh khắc vừa nãy, bọn họ lại nhận ra bản thân đã đánh mất khả năng khống chế sức mạnh tinh thần. Lốc xoáy xoắn ốc do sức mạnh tinh thần của bốn người họ ngưng tụ thành như bị ngoại lực nào đó cản trở, mạnh mẽ chặt đứt liên hê với bon ho.

Bốn người nhìn Diệp Thiên chăm chú, vẻ mặt hoảng sợ vẫn không hề thay đối.

“Rốt cuộc cậu đã làm gì?”

Diệp Thiên một tay giữ Kỷ Nhược Tuyết, ánh mắt lạnh nhạt.