Cao Thủ Tu Chân

Chương 1396




Chương 1396

“Thật là cố chấp!”.

Người thần bí khẽ hừ một tiếng, không nương tay nữa, thánh quang trên người cuộn lên, được hút đến cánh tay. Ông ta cũng đánh ra một quyền.

Hai luồng quyền kình đối chọi trên không, sau lưng hai người toàn là sóng khí nổ tung, gợn sóng sức mạnh mà mắt thường có thể nhìn thấy đánh tan đám mây trên bầu trời.

Hai bóng hình một lam một trắng ông tới tôi lui trên trời cao, thỉnh thoảng tôi ép ông xuống một phân, thỉnh thoảng ông lại thắng tôi một tấc, hai bên không ai chịu ai. Bầu trời chỉ còn hai màu trắng lam làm hoa mắt người nhìn.

“Ầm!”.

Một tiếng động vang lên, hai luồng sức mạnh đồng thời bùng nổ, hóa thành đốm sáng đầy trời. Bóng dáng của Diệp Thiên và người thần bí hiện ra, lần đối đầu này, hai người đều không lùi lại nửa bước.

“Ồ?”

Người thần bí ngạc nhiên lên tiếng, rõ ràng chấn động không nhỏ.

Trước kia, ông ta dễ dàng đánh lùi Diệp Thiên bằng một quyền, nhưng lần này Diệp Thiên lại đánh ngang sức với ông ta. Hơn nữa, quyền kình của Diệp Thiên giống như con sóng dữ, liên tục không dứt, khiến ông ta cảm giác được một luồng áp lực cực lớn.

Ông ta không nghĩ Diệp Thiên lại có thể khiến một vương cấp của trăm năm trước như ông ta cảm thấy bị uy hiếp.

Neil Wodos cũng ngạc nhiên, ông ta vốn cho rằng trước đó Diệp Thiên dùng sức mạnh tinh thần ngưng tụ thành lưỡi kiếm khí đã là thủ đoạn mạnh nhất, nhưng bây giờ xem ra, Diệp Thiên hoàn toàn chưa sử dụng hết mức tu vi.

Nói cách khác, Diệp Thiên còn chưa dốc hết toàn lực đối phó với bọn họ. ông ta khó mà tưởng tượng, đây rốt cuộc là yêu nghiệt quái thai gì, chưa đạt đến vương cấp mà sức mạnh đã có thể phát triến đến mức này.

“Rõ ràng cậu chưa đạt đến vương cấp, sao lại sở hữu sức mạnh có thể chống lại tôi? Lẽ nào cậu là thần linh tiên nhân nào đó chuyển thế?”.

Người thần bí cũng có cùng câu hỏi, ông ta nhìn chằm chằm ánh sáng xanh trên người Diệp Thiên. Trên đó, ông ta cảm nhận được một luồng sóng mạnh mẽ mà ông ta chưa từng thấy qua. cảnh giới sức mạnh của Diệp Thiên còn kém xa ông ta, nhưng độ tinh thuần của sức mạnh thì lại vượt xa ông ta.

Điều này giống như một tấn bông không thể đánh nát vài gram đá nhỏ vậy. Ông ta có thế khẳng định, nếu lúc này cảnh giới sức mạnh của Diệp Thiên tương đương với ông ta, Diệp Thiên có thể đánh bại ông ta mà không tốn chút sức lực nào.

Mặc dù ngạc nhiên với sức mạnh của Diệp Thiên, nhưng trong lòng ông ta vẫn không hề kiêng dè, sắc mặt bình tĩnh như trước.

Sức mạnh là sức mạnh, chỉ cần Diệp Thiên chưa đạt đến vương cấp, ông ta sẽ không thất bại. Hơn nữa, hôm nay ông ta không phải phân thắng thua, sống chết với Diệp Thiên, mà chỉ muốn dẫn Neil Wodos đi.

Nghĩ đến đây, ông ta khẽ động đậy môi, giọng nói truyền đến tai Neil Wodos với phương thức thanh tuyến.

“Neil Wodos, tôi giữ chân cậu ta, cậu nhân lúc này chạy trước đi!”.

“Nhớ kĩ, đến cung điện Neil ở khuôn viên hoàng gia Anh Đình đợi tôi, đây là cơ hội cuối cùng mà tôi và giáo triều cho cậu!”.

Chỉ có Neil Wodos mới có thể nghe thấy giọng nói ông ta, Neil Wodos lập tức phản ứng lại, thánh quang trên người dâng lên, muốn chạy trốn về phương xa.