Cao Thủ Tu Chân

Chương 1388




Chương 1388

Neil hoang mang. Sức mạnh của Neil đã đạt tới vương cấp, dưới sự vận động của chân nguyên, có thể đè bẹp hai chiếc xe tăng, nhưng tại sao nó lại không có tác dụng với Diệp Thiên chứ?

Khi Neil còn đang nghi ngờ thì Diệp Thiên đột nhiên bật cười, cậu lên tiếng: “Tôi dùng lực tinh thần tạo thành một thanh kiếm vô hình, nếu ông dùng chân nguyên đối kháng thì có thể cầm cự được tầm 10 phút. Chỉ đáng tiếc, ông lại ngu ngốc lựa chọn cách tiếp cận tôi!”

“Đúng là, những người tu luyện lực tinh thần bình thường thì chỉ cần ông tiếp cận họ là có thể mở rộng ưu thế của mình, giết chết đối phương nhưng người mà ông gặp là tôi chứ không phải họi!”

“Tiếp cận tôi, ông chỉ càng thất bại nhanh hơn mà thôi!”

Cùng với câu nói của Diệp Thiên, bàn tay cậu bỗng giống như một cái động đen thu nhỏ hút lực vào bên trong.

“Soạt!”

Neil khựng người, ông ta chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể giống như nước bị hút vào bàn tay của Diệp Thiên và thuận theo cánh tay của cậu hút lên.

“Không thể nào? Chuyện gì vậy?”

Ông ta kinh hãi, dù có khống chế thế nào thì chân nguyên vẫn chây ra ngoài và không chịu sự kiếm soát của ông ta.

Diệp Thiên vừa hút chân nguyên vừa ánh lên sự mạnh mẽ trong đôi mắt. Lần đầu tiên mà Neil cảm thấy sợ hãi.

ông ta không biết, trong trận chiến trên sông Lan Thương, lão tổ Đường Môn Đường Mục Sơn cũng bị cậu kiểm soát bằng cách tương tự. Bị hút sạch chân khí trong cơ thể.

Õng ta không ngờ, Diệp Thiên lại có thủ đoạn như vậy.

Diệp Thiên thi triển Phệ Thiên cửu Chuyển, biến cơ thể thành một vòng xoắn Ốc hút chân khí của Neil vào trong tạo thành của mình. Chân khí của Neil lúc này càng lúc càng chảy với tốc độ yếu hơn.

Cảm thấy chân nguyên trong cơ thể thất thoát mỗi lúc một nhanh, Neil cảm thấy kinh hãi vô cùng, ông ta đã thử rất nhiều lần để thoát khỏi Diệp Thiên nhưng không được. Đến cuối cùng, một luồng sáng xoẹt qua mắt ông ta và rời khỏi tay tỏa sáng ngay trên đỉnh đầu. Đó chính là nhẵn của hiền giả.

“Phân khai không gian!’

Ông ta kêu lên, chiếc nhẫn phát ra ánh sáng mãnh liệt, trong nháy mắt ánh sáng ngập trời. Diệp Thiên và Neil đều biến mất tại chồ.

“Hả!

 

Khi ánh sáng thánh chiếu rọi, Diệp Thiên đanh mặt, trong nháy mắt cậu mất đi cảm giác với môi trường xung quanh, thính giác, thị giác đều bị khóa chặt.

Mặc dù chỉ trong khoảnh khắc, chưa đến cả một giây nhưng cậu cảm giác như khoảnh khắc đó bản thân đã thoát khỏi không gian hiện tại. Còn Neil thì nhân cơ hội đó vung tay, thi triển chiêu thu nhỏ xương trong yoga cổ của nước Ấn và thoát khỏi sự khống chế của Diệp Thiên.

Khi Diệp Thiên hoàn hồn thì Neil đã không còn dám tiếp cận Diệp Thiên nữa. Ông ta đạp chân, kéo khoảng cách ra khỏi Diệp Thiên hàng trăm mét.

Diệp Thiên thu tay lại, nhếch miệng cười trêu chọc.

“Ông sợ tôi vậy cơ à?”

Neil đanh mặt, không hề bị Diệp Thiên khích tướng.

Ồng ta xuất chiêu, ánh sáng của chiếc nhằn thu lại và bay lơ lửng trên đỉnh đầu mình.