Cao Thủ Tu Chân

Chương 1386




Chương 1386

Phải biết là có thể bước lên hành trình luyện võ đạo, đạt được thành tựu như bây giờ của Diệp Thiên đã là khó càng thêm khó, nhưng Diệp Thiên không chỉ có một con đường để trèo lên cao, con đường khác cũng cao chót vót, hai

con đường này tương trợ cho nhau, ngay cả ông ta cũng phải cảm thấy đố kỵ.

Đây là yêu quái tuyệt thế song tu võ đạo sức mạnh tinh thần, nếu để Diệp Thiên thật sự trưởng thành, đến lúc đó còn ai có thể là đối thủ của ông ta? E là dù các vương thượng ra mặt, tông tag thua cũng không biết là bên nào?

Càng nghĩ đến đây, sát khí trong lòng ông ta càng tăng lên, ông ta đã có ý định này thì hôm nay dù phải liều mạng cố sức, bị thương nặng đi chăng nữa, ông ta cũng phải giữ Diệp Thiên lâu ở đây.

“Ông rất nhạy bén!”

Diệp Thiên nhếch môi, chắp tay ra sau nói: “Tôi muốn xem thử vương cấp thật sự có thể đỡ được bao nhiêu đòn tấn công như vừa rồi của tôi?”

Nói rồi khí lưu trước mặt cậu lại chuyển động, như thể lại có vài luồng kiếm khí vô hình ngưng tụ thành.

Nụ cười của Neil Wodos biến mất, không dám lơ là nữa, lúc này ông ta đã đối đãi với Diệp Thiên như là một đối thủ thật sự.

Trong hư không, âm thanh hỗn loạn của gió vang lên, mấy luồng kiếm khí vô hình Diệp Thiên ngưng tụ bằng sức mạnh tinh thần bỗng lao ra.

Neil Wodos không nhìn thấy đòn tấn công, chỉ có thể dựa vào sự thay đổi của gió mà cảm nhận vị trí đòn tấn công. Cơ thể ông ta xoẹt qua gần như đạt đến vận tốc của ảm thanh, mỗi lần xuất hiện đều đánh ra một cú, trước mặt ông ta đều sẽ phát ra tiếng trầm đục.

ông ta liên tiếp đánh ra chín chiêu, chín tiếng nổ vang lên trước mặt ông ta, mỗi một cú đấm ông ta đều lùi về sau mấy mét, kiếm khí vô hình mà Diệp Thiên khống chế đó đều có sức xung kích không gì sánh được.

Kiếm khí vung trong không trung, nhưng đám người Ẩn Giả lại không nhìn thấy cái gì, chỉ có thể nhìn thấy cơ thể Neil Wodos liên tục lóe lên, liên tục lùi về sau, xuất đòn tấn công về phía nơi mình không thấy.

Cảnh tượng kỳ quái này khiến mọi người đều hít khí lạnh, họ có thế tưởng tượng nếu trước đó Diệp Thiên đối phó với họ bằng chiêu này, họ lại không có lực cảm nhận và chân nguyên mạnh như của Neil Wodos thì làm sao có thể đỡ được đòn tấn công?

E là Diệp Thiên vừa động đến ý nghĩ là họ đã bị đòn tấn công vô hình đâm xuyên qua ngực.

“Xem ra vương cấp chẳng qua chỉ như thế”.

Diệp Thiên vừa ngưng tụ đòn tấn công của sức mạnh tinh thần vừa cười nhạo nói: “Bây giờ ông chỉ còn sức chống đỡ thì lấy gì đấu với tôi?”

“Ông còn có thể đỡ được mấy đợt tấn công thế này nữa?”

Nói rồi cậu lại ngưng tụ bốn luồng kiếm khí vô hình bắn về phía hư không.

Neil Wodos không đáp, cơ thể ông ta liên tục lùi về sau, mỗi một đòn tấn công của Diệp Thiên đều khiến khí huyết ông ta cuộn trào. Dù chân nguyên của ông ta mạnh nhưng cũng khó đỡ được đòn tấn công mạnh bạo nhiều lần.

Nhưng mặc dù ông ta vừa lùi về sau, nhưng ánh mắt lại chưa từng rời khỏi Diệp Thiên, ông ta để lại chút năng lượng để đến cuối vây chặt vị trí của Diệp Thiên.

Cuối cùng lúc bốn luồng kiếm khó bắn tới, ông ta bỗng mượn lực xung kích của đòn tấn công trước mặt nhảy lên lùi về sau.

Bàn chân ông ta đạp vào hư không, một luồng sóng khí nố tung, cả người ông ta bỗng chốc lao về phía trước với tốc độ âm thanh nghênh đón bốn luồng kiếm khí vô hình.