Cao Thủ Tu Chân

Chương 1333




Chương 1333

Dù Hoa Hạ có truy trách thì cùng lắm là thảo luận, Ray căn bản không hề bị liên lụy, huống hồ có ai biết là do anh ta làm hay người khác chứ?

Ở Yisa xa lạ này, mấy người Tề Văn Long cảm thấy sợ hãi và không nắm chắc được gì.

Những người xung quanh nhìn như đang xem kịch. Ray đã lên tiếng thì đương nhiên sẽ nói là làm. Ở Yellen, vài vị khách du lịch Hoa Hạ thì sao có thể đối kháng được với gia tộc Churchill chứ?

Khi bọn họ tưởng rằng Diệp Thiên đã chịu thua thì Diệp Thiên đứng lên.

Cậu giơ tay chỉ khẽ vung một cái mà đám đông đã cảm thấy hoa mắt. Một âm thanh giòn tan vang lên, cơ thể Ray giống như một quả pháo đập thẳng vào bồn hoa ở bên cạnh.

Diệp Thiên đứng sừng sững, thu tay về. Cả khách sạn Yellen lập tức rơi vào im lặng.

Không ai ngờ, Diệp Thiên lại đột nhiên ra tay, hơn nữa còn vô cùng dứt khoát. Một cú bạt tai đánh bay Ray.

Đây là người thừa kế của gia tộc Churchill đấy.

Cú tát của Diệp Thiên không chỉ đánh vào mặt Ray mà còn đánh cả vào thương hiệu của nhà Churchill, điều này đồng nghĩa với việc khiêu khích cả gia tộc này.

Dù là nguyên thủ quốc gia, người đứng đầu một nước tới đây thì cũng không làm chuyện điên rồ như vậy. Diệp Thiên là một sinh viên bình thường sao lại dám chứ?

Khoảnh khắc Diệp Thiên ra tay, Kỷ Nhược Tuyết và mấy cô gái bên cạnh lấp láy đôi mắt nhưng chỉ thoáng qua.

Bồn hoa vỡ nát, Ray chảy máu mặt, đứng dậy từ đống đổ nát. Tới giờ anh ta vẫn không dám tin Diệp Thiên lại dám ra tay với mình. Dám ra tay với anh ta ở ngay nước Yisa.

“Cậu dám đánh tôi?”

Cảm nhận được máu tươi chảy từ đầu xuống, anh ta vô cùng tức giận. Đôi mắt hằm hằm sát khí.

“Dựa vào việc anh dám uy hiếp tôi và bạn tôi!”

“Thì tôi không chỉ dám đánh anh mà còn dám giết anh nữa đấy. Tin không?”

Diệp Thiên với vẻ mặt lạnh như bằng, hoàn toàn không coi Ray ra gì.

“Được, được lắm!”

Ray tức tới mức bật cười, mặc kệ máu trên mặt, anh ta đang chuẩn bị bước tới ra tay với Diệp Thiên.

Với một cánh tay đưa ra, vận chuyển chân khí và định phóng sức mạnh thì đúng lúc này anh ta cảm thấy điện thoại trong túi rung lên nên dừng lại.

Anh ta lấy điện thoại ra. Nội dung tin nhắn lập tức khiến đồng tử co rụt.

Mộc lúc sau, anh ta đè nén sức mạnh xuống và buông tay.

Diệp Thiên quét mắt với vẻ lạnh lùng.

“Người Hoa Hạ kia, hôm nay coi như cậu may mắn, nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc đâu!”

Anh ta lau máu trên mặt, ném một câu rồi rảo bước lao ra khỏi cửa khiến cho đám đông hoang mang.

Từ khi nào mà tính cách của người thừa kế gia tộc Churchill lại tốt như vậy chứ?

Theo lý mà nói, chắc chắn Ray sẽ nổi điên hoặc là sẽ để người của gia tộc tới trả thù Diệp Thiên. Thế nhưng Ray chỉ nói đúng một câu như vậy rồi rời đi, điều này hoàn toàn không hợp với phong cách của gia tộc Churchill.

Ray bỏ đi, Diệp Thiên lại ngồi xuống ghế sô pha giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Mấy người Tề Văn Long bừng tỉnh vội vàng sà tới.

“Đại ca, vừa rồi có phải cậu hơi kích động không, dám ra tay đánh anh ta nữa?”