Cao Thủ Tu Chân

Chương 1302




Chương 1302

“Xếp vị trí hàng đầu “Ẩn Giả” thì sao?”

Nghe thấy cái tên đó, Cố Trường Bình và La Chiến Uyên nín thở. Một lúc sau, Cố Trường Bình mới lên tiếng.

“Ẩn Giả thì tướng Diệp không cần lo lắng. Hắn là vua của giới sát thủ hàng trăm năm trước, sau khi quy ước vương cấp được ký kết thì không còn xuất hiện nữa, hàng trăm năm qua cũng không từng thấy!”

“Dù có là siêu phàm thì cũng chỉ đạt tuổi thọ hai trăm năm thôi. Năm đó hắn thành danh thì cũng đã hơn một trăm tuổi rồi. Tính ra, nguyên thọ lúc này đã gần hết, thậm chí là có phần rơi hạng rồi!”

Diệp Thiên gật đầu, không nói gì nhưng thầm cảm thấy không đồng tình.

Người có cảnh giới siêu phàm tuổi thọ đạt tới gần hai trăm năm. Nhưng những người có tu vi đạt tới vương cấp, chân khí hóa thành chân nguyên, tu luyện cơ thể dựa vào nguyên khí đất trời, lấy thần dưỡng hồn thì tuổi thọ có thể kéo dài thêm hàng trăm năm cũng chẳng có gì là hiếm.

Huyết Ma xếp vị trí thứ hai trong bảng sát thủ, tu vi đã đạt tới bán vương. Ẩn Giả xếp số một, với tính toán của Diệp Thiên thì thực lực của người này ít nhất cũng đã vượt qua bán vương và lên tới vương cấp.

Cậu có thể khẳng định chắc chắn Ẩn Giả vẫn còn sống, hơn nữa cậu có dự cảm sau khi cậu giết Huyết Ma thì chắc chắn sẽ có một ngày Ẩn Giả sẽ tìm tới cậu.

Đàm Băng Băng ở phía xa chầm chậm đi tới chắp tay trước Diệp Thiên.

“Chúc mừng Diệp đế vương chiến thắng!”

Cô ta khẽ cúi người, tiếp tục nói: “Dù Huyết Ma đã chết nhưng tôi vẫn có lòng tốt nhắc cậu một câu, tuyệt đối cẩn thận!”

“Trong La Võng, sát thủ cấp Thiên không chỉ có Huyết Ma và Ẩn Giả!”

“La Võng có vương cấp!”

Diệp Thiên cười thản nhiên, không hề cảm thấy bất ngờ.

Huyết Ma là tổ chức sát thủ số một thế giới tồn tại hàng trăm năm qua trong lịch sử, có thể tồn tại song song với viện trọng tài. Nếu như không có vương cấp trấn áp thì sớm đã bị lụi bại rồi.

“Chuyện trước đó cô nói cho tôi thì đã đủ để đổi lấy mạng của cô rồi, tại sao còn nhắc nhở tôi điều này?”

Diệp Thiên quay qua nhìn Đàm Băng Băng, đôi mắt ảnh lên vẻ thấu cảm.

“Bởi vì cậu đã cứu tôi!”

Đàm Băng Băng nhìn thẳng vào Diệp Thiên, nói dứt khoát: “Tôi muốn được cậu bảo vệ!”

“Khi người của La Võng tiến hành càn quét tôi thì hi vọng cậu có thể thay thôi tấn công họ, bảo vệ mạng của tôi!”

Sát thủ trong La Võng mà thất bại thì đồng nghĩa với việc bị đào thải, dù cô ta có là sát thủ cấp Sát thì cũng không thể thoát khỏi.

Diệp Thiên cười với vẻ châm chọc: “Tôi không giết cô thì cô phải cảm thấy vinh hạnh rồi mới phải, còn muốn tôi làm việc thay cô, cô cảm thấy tôi có đồng ý không?”

Đàm Băng Băng không hề lùi bước chỉ nhìn về phía xa, cong hai chân và quỳ xuống trước Diệp Thiên.

“Không phải tôi nói cậu làm việc cho tôi mà là tôi muốn làm đầy tớ của cậu!”

“Chỉ cần cậu có thể giúp tôi chặn được La Võng thì từ nay trở đi, sự sống chết của tôi là do cậu quyết!”

“Chỉ cần cậu có thể giúp tôi chặn được La Võng thì từ nay, sự sống chết của tôi do cậu quyết định!”