Chương 1216
Trên mặt Rivers hiện lên vẻ vô cùng tự tin.
Ông ta sinh ra ở Ai Cập, là người truyền thừa của pháp thuật Ai Cập cổ. Ông ta dùng pháp thuật vào giới, tu vi tiến bộ từng ngày, cuối cùng ngộ ra bí mật của siêu phàm, thành công tiến vào cảnh giới siêu phàm. Tu vi sức mạnh tinh thần của ông ta và khả năng kiểm soát nó càng không thể so sánh, là thiên tài trong vạn người chưa chắc có một.
Sau đó, ông ta được sự giúp đỡ của mười sáu Thẩm phán vương, thành công thay da đổi thịt, dùng tu vi sức mạnh tinh thần khám phá cảnh giới cao hơn, thực lực vô cùng đáng sợ.
Mặc dù giọng điệu có vẻ giễu cợt, nhưng thật ra trong lòng Rivers cũng hơi kinh ngạc. Sức mạnh tinh thần của ông ta đã đạt đến trình độ tùy tâm tùy ngộ, có thể huyễn hóa đòn tấn công vô hình, chỉ cần một ý nghĩ là có thể giết người.
Với đòn tấn công vừa rồi, ông ta vốn có thể bất ngờ đánh Diệp Thiên bị thương nặng, nhưng không ngờ chỉ chém được một vệt trắng ở trước ngực cậu, còn bản thân Diệp Thiên lại như không chịu thương tổn thực chất nào, khí tức vẫn hùng hậu kéo dài.
“Nếu đã muốn giết cậu ta thì còn đợi gì nữa, mỗi người sử dụng thủ đoạn của mình đi!”.
Jessifer từ mặt đất bay vọt lên, vừa rồi bị Diệp Thiên đánh lùi khiến ông ta tức giận vô cùng.
Chỉ nghe ông ta hét lớn một tiếng, thương ánh sáng trong tay đâm vào hư không.
“Xoẹt!”.
Một luồng sấm sét to lớn từ trên trời giáng xuống, xé rách màn đêm, chém lên người Diệp Thiên.
Ông ta không phải là một võ giả, cũng không phải người có siêu năng lực, sinh ra đã nắm giữ năng lực có thể khống chế sấm sét, có thể điều khiển sấm sét trong phạm vi nhỏ. Năng lực của ông ta cực kì tương tự với lôi pháp của Thiên Sư Phủ.
Diệp Thiên bị sấm sét đánh trúng chính diện, áo quần trên người hoàn toàn rách nát, nửa thân trên để trần. Sức mạnh sấm sét quá mạnh, chỉ một đòn đã khiến cậu lùi lại mười mấy trượng, trên người vẫn còn tia sét không ngừng chớp nháy.
Diệp Thiên vừa bị đánh lùi, một bóng người đã xuất hiện sau lưng cậu như ma quỷ, chính là Orianna.
Đôi mắt quyến rũ của bà ta giống như mắt ưng, phóng ra hai luồng sóng xung kích bốc lửa.
Diệp Thiên đột ngột quay người lại, đánh ra một quyền. Hai luồng sức mạnh sóng xung kích càng thêm cuồn cuộn đáng sợ, Diệp Thiên bị đẩy trượt về phía sau, trong không khí không ngừng vang lên tiếng nổ, giống như nửa bầu trời bị đốt cháy.
“Vù!”.
Không khí chấn động, sau dư âm của hai luồng sóng xung kích, một dấu tay tỏa sáng từ trên trời giáng xuống, cùng lúc đó, tám luồng công kích mạnh mẽ khác ập đến.
“Ầm!”.
Trên bầu trời truyền đến tiếng nổ đáng sợ, một đám mây hình nấm chậm rãi dâng lên cao. Ảnh hưởng dư lại của sức mạnh tràn từ trên không trung xuống, khiến cả đồi núi Bắc Âu rung chuyển kịch liệt, giống như tận thế.
“Đây chính là Trưởng thẩm phán của viện trọng tài sao?”.
Mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên, ai nấy ngửa đầu nhìn trời, chấn động trong lòng.
Trước kia, uy thế của Diệp Thiên hung ác đến thế nào, cậu chèn ép bọn họ không ngẩng đầu lên được, nhưng bây giờ lại không có sức đánh trả trước sự tấn công của ba người Trưởng thẩm phán.
Trong lúc bọn họ cảm khái, một bóng người đột nhiên rơi thẳng xuống từ trên tầng mây, chính là Diệp Thiên.