Chương 1192
Nếu như tu vi của sức mạnh tinh thần không đủ vững chắc, thì sức mạnh tinh thần sẽ không thể trở thành phương thức tấn công, ngược lại sẽ trở thành điểm yếu để đối phương tấn công mình.
Đây chính là lý do cậu nhất định phải lấy Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa!
Bởi vì loại linh thảo này không thể thiếu vị trí, môi trường, thời gian, cơ hội, trong toàn bộ lịch sử thế giới, số lần nó xuất hiện rất ít, nếu tính toán kỹ lưỡng, nó chỉ xuất hiện trong thần thoại cổ điển Hoa Hạ, và cũng ghi chép vài lần trong thần thoại Phương Tây, dù Diệp Thiên có đi khắp nơi cũng khó có thể tìm thấy một bông nào khác.
Không ngờ, ở tổ địa Địa long của đồi núi Bắc Áo lại xuất hiện dấu vết của nó.
Kết hợp với hòa quang che trời và linh khí dâng lên trước đó, Diệp Thiên dường như càng thêm chắc chắn dị bảo xuất hiện ở đồi núi Bắc Áo lần này chính là Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa.
Cũng chỉ có bảo vật như vậy mới có thể khiến thời tiết thay đổi dị thường kinh khủng như vậy, thu hút các chuyên gia từ khắp nơi trên thế giới đến để tranh giành nó.
Gaudreau và Hailey Ince nghe thấy vậy, sắc mặt liền trầm xuống.
Lúc trước bọn họ không chống lại, Diệp Thiên, chỉ vì không muốn vô duyên vô cớ gây thù chuốc oán, nhưng một câu nói của Diệp Thiên, cậu muốn độc chiếm toàn bộ vật phẩm trong khe núi này, đồng nghĩa với việc gây rối loạn cuộc truy tìm kho báu của bọn họ.
Hiện giờ, Diệp Thiên chính là kẻ thù không đội trời chung với bọn họ!
“Diệp Lăng Thiên, cậu nghĩ mình là ai?
Ngoại trừ hai người bọn họ, những cao thủ của bảng xếp hạng sức mạnh thế giới còn lại cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
“Cậu nghĩ rằng chỉ dựa vào một mình cậu là có thể ngăn chúng tôi đoạt lấy bảo vật sao?”
“Dựa vào một câu nói của cậu, là có thể khiến chúng tôi án binh bất động, để yên cho cậu lấy bảo vật đi hay sao?”
Người lên tiếng cơ bắp nổi lên như sắt thép, cao hơn hai thước, giống như một người khổng lồ nhỏ bé.
Giọng nói của gã ta vang lên, khe núi đột nhiên rung chuyển, giống như một vụ nổ sấm sét.
“Hạng 11 trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, Taurus Toru!”
Ánh mắt của Vương Trung Xuân nheo lại, biểu cảm thêm phần nặng nề.
Mặc dù Taurus Toru không được xếp trong top 10 trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, nhưng từ nhỏ đã được rèn luyện, sức mạnh được rèn luyện đã đủ mạnh để chống lại xe tăng và pháo hạng nặng mà không bị thương, gã ta đã từng gây nên một trận mưa gió ở các tiểu quốc phương tây, thẳng tay phá hủy hơn 10 chiếc chiến xa xe tăng, được gọi là “Bách chiến vô hại”!
Sở dĩ gã ta đứng ở thứ 11 là vì sau chiến tranh, gã ta nằm trong danh sách truy nã của các quốc gia trên thế giới, nên đã ở ẩn hơn 10 năm, nếu không với sức mạnh của mình, gã ta đã xông pha ra mặt trận từ lâu, mười năm trước, thậm chí là năm năm trước.
“Anh có ý kiến với câu nói của tôi sao?”
Vẻ mặt của Diệp Thiên lạnh lùng, cậu liếc nhìn nhưng vẫn bình tĩnh.
“Đương nhiên là có ý kiến!”
Toru hét lớn, quần áo bị xé tung, biến thành vô số tấm vai, cơ thể của gã ta điên cuồng cao lớn, trong chớp mắt đã trở thành một người khổng lồ cao hơn 4 mét, gân cốt của cả cơ thể giống như thép như nham thạch, cả người đều khoác lên mình bộ giáp đen tuyền.