Chương 1133
Diệp Thiên vừa dứt lời thì một luồng gió mạnh từ dưới chân tự động trỗi dậy ngăn cách cậu với những người xung quanh giống như bọn họ đang ở thế giới khác nhau, khí thế nhằm thẳng vào ba người thuộc cảnh giới siêu phàm kia.
Rất nhiều anh hùng hào kiệt có mặt đều vô cùng kích động. Thượng Quan Uyển Nhi và hai chị em nhà Dương Duyệt nhìn chăm chăm vào lưng Diệp Thiên.
Danh tiếng của Diệp Thiên vang khắp Hoa Hạ, chấn động thế giới nhưng bọn họ mới chỉ nghe nói. Còn hôm nay, bọn họ đã thật sự nhìn thấy đế vương bất bại uy phong khắp thiên hạ ra tay.
Bọn họ cũng muốn xem xem, Diệp Lăng Thiên vô dịch thiên hạ, ra tay tàn nhẫn vô tình có đúng là đáng sợ như trong lời đồn hay không.
“Muốn tiêu diệt Ngoại Vực Ma Môn của chúng tôi sao?”
Lương Huyết Đồ giẫm lên ánh sáng, đôi mắt ngập tràn sát khí và nổi giận điên cuồng.
“Diệp Lăng Thiên, khẩu khí lớn gớm!”
Đôi mắt ông ta lạnh như băng, luồng sáng dưới chân dần tản ra, lan ra hai chân rồi hai tay và cuối cùng là đầu, bao trọn lấy cơ thể ông ta.
“Cậu tưởng cậu quét sạch 11 vị siêu phàm ở vùng biển phía Nam thì thật sự là vô địch thiên hạ sao?”
“Nếu như là 20 kẻ siêu phàm thượng phẩm thì tôi cũng có thể giết sạch!”
“Cậu căn bản không biết siêu phàm thần phẩm là ở trình độ như thế nào!”
Ông ta siết nắm đấm. Cả khu động của Song Tu Tông rung chuyển, vô số đá vụn rơi xuống khiến mặt đất cũng rung lắc theo.
“Diệp Lăng Thiên, trước đây tôi tôn trọng cậu vì cậu là một trong những kẻ mạnh của Hoa Hạ, hơn nữa chúng ta không thù không oán nên không muốn gây thêm rắc rối. Nhưng cậu đừng tưởng rằng đó là vì phái Huyết Thủ chúng tôi sợ cậu!”
“Cơ hội lần cuối cùng, đi hay là chết?”
Khoảnh khắc này, vị thống lĩnh đại nội tiền Thanh cuối cùng cũng để lộ ra vẻ bá đạo của mình. Đây mới chính là bộ mặt thật của ông ta.
Năm xưa ông ta từng tung hoành khắp thiên hạ, là cao thủ có một không hai của Tiền Thanh, trong vô số cao thủ đông như kiến của hoàng cung đại nội thì ông ta cuối cùng cũng ngồi lên được vị trí đại thống lĩnh, là người đứng đầu cấm quân, lãnh đạo cả đội cấm quân vô cùng hào hùng.
Năm đó tám nước liên thủ cũng là vì sợ cao thủ đại nội như ông ta. Thế nhưng ông ta không hề đối kháng trực tiếp mà chỉ uy hiếp, đến cuối cùng đánh bại chiến lực của họ. Từ đó có thể thấy sức mạnh của ông ta lớn tới mức nào.
Hoàng tộc Bồng Lai, chấn nhiếp Ngoại Vực, thống lĩnh sa mạc bên cạnh. Hoàng đế của hoàng tộc cũng là một vi cao thủ tuyệt đỉnh, đạt tới cảnh giới siêu phàm lương phẩm từ nhiều năm trước mà vẫn bị ông ta giết chết.
Ngoại Vực Ma Môn lừng lẫy, những đệ tử dưới trướng đều vô cùng hung hãn và thích giết chóc, ông ta là lão tổ của phái Huyết Thủ thì sao có thể chỉ là hư danh cho được?
Mặc dù ông ta không có trong bảng xếp hạng cao thủ thế giới nhưng nếu luận về thực lực thì 20 năm trước đã đủ khả năng xếp trong top 10 của bảng xếp hạng rồi. Nhất là lúc này sau khi ông ta đã đột phá và bước vào cảnh giới siêu phàm thần phẩm thì càng ngạo nghễ hơn, chỉ cảm thấy cả thiên hạ nằm trong tay và thậm chí có thể đứng trong top 3 trong bảng xếp hạng.
Mặc dù danh tiếng của Diệp Thiên vang khắp thiên hạ nhưng trong mắt ông ta thì cậu vẫn chỉ là thế hệ sau, sao mà ông ta có thể sợ được chứ?
Chỉ có điều, ông ta không hề biết đến trận chiến giữa Diệp Thiên và Trương Chí Lăng – chưởng môn Võ Đang khi ở thủ đô.
Trong trận chiến đó, chỉ có rất nhiều gia tộc khác của thủ đô được chứng kiến, không hề có các cao thủ khác nên thông tin này được năm vị đại tướng giữ kín, không truyền ra ngoài.